Lục Tẫn không chỉ dẫn cậu đi thăm thú mỗi khu vườn nhỏ này.
Anh còn đưa cậu đi qua mấy cái “Thánh địa hẹn hò” trong trường.
Đến nơi có hồ nước nhân tạo trong vắt, đi qua tòa thí nghiệm, phòng học nhạc…
Lâm Yến bị đổ đầy tai chuyện kì quái của trường, còn bị anh kéo đi chụp ảnh khắp nơi.
Nhìn Lục Tẫn càng nói càng hăng, Lâm Yến hoảng hốt nghĩ, vì sao cậu lại tin mấy cái lời bảo thanh xuân của anh cũng rất bình thường?
Lục Tẫn vừa đi vừa lướt xem ảnh chụp trên điện thoại, bỗng nhiên ngẩng đầu nói một câu: “Đây là lần đầu tôi tới mấy chỗ này đó.”
Lâm Yến lơ đễnh mà “Ồ” một tiếng.
Lục Tẫn: “Nói thật tôi cảm thấy có hơi sợ.”
Lâm Yến: “……”
Người này có phải có bệnh hay không?
Lục Tẫn trầm ngâm nói: “Cậu sẽ chụp mấy bức hình ở nơi mà cậu biết là không nên chụp chứ?”
Lâm Yến mặt không cảm xúc: “Anh đoán xem?”
Lục Tẫn: “Thôi cứ để đạo diễn xem trước đi.”
Đạo diễn đang chứng toàn bộ quá trình: “……”
Lâm Yến lười để ý đến anh: “Tôi về lớp.”
Lục Tẫn nhìn thời gian: “Trở về làm gì, không ăn cơm à?”
Cách thời gian tan học còn có mười phút.
Lâm Yến: “Vậy thì đi nhà ăn đi.”
Lục Tẫn đồng ý: “Nhà ăn ở đâu làm cơm không tồi, tôi vẫn còn khá lưu luyến món trứng xào que cay ở đấy.”
Bước chân Lâm Yến dừng lại, “Ra ngoài ăn.”
Lục Tẫn vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi: “Cậu không thích trứng xào que cay hả?”
Lâm Yến phát hiện, cậu hiện tại thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-su-ket-hon-khong-lua-dau/2757156/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.