Ðàm Dược Sư nói:
- Vậy là hay lắm. Lão phu có đem đến ít trái tươi để làm quà cho hai người, nhưng hiện trong thành Kim Lăng đang ầm ỹ một trường phong vũ sắp bộc phát, lão phu không muốn để mình lôi cuốn vào cuộc phân tranh trên chốn giang hồ. Vì thế không tìm gặp bọn họ nữa. Lão phu cùng hai vị được gặp nhau cũng là có duyên.
Lão đứng dậy đi về phía bàn ăn vẫy tay nói tiếp:
- Các vị hãy ăn xong ít trái tươi này rồi sẽ lên đường.
Ðây rõ ràng là lệnh trục khách nhưng còn giữ vẻ lịch sự.
Lý Hàn Thu theo sau Lôi Phi lại ngồi xuống bên bàn ăn.
Trên bàn đặt ba cái bát sứ đựng trái cây đã bộc sẳn. Những trái này trông giống đào mà không phải đào, giống lê mà không phải lê.
Ðàm Dược Sư lấy một phần cho mình rồi nói:
- Hai vị bất tất phải khách khí, xin dùng hết rồi hãy ra đi.
Lý Hàn Thu bụng bảo dạ:
- Những trái cây này có vẻ ngon lành và rõ ràng mới bóc vỏ. Tự cổ chí kim mình chưa ai nghe nói tới chuyện tẩm thuốc độc vào trái cây bao giờ, chắc ăn vào chẳng hề chi.
Lôi Phi cũng có cảm nghĩ như Lý Hàn Thu. Thấy Ðàm Dược Sư cầm trái cây ăn, hai người cũng lấy phần trái cây của mình mà ăn theo. Trái cây này cực kỳ ngon ngọt nhưng là vật lạ nên không biết là trái gì.
Ba người ăn xong, Ðàm Dược Sư đẩy bát ra tủm tỉm cười đáp:
- Hai vị ăn trái cây này rồi nghỉ ngơi mấy ngày...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-tuyet-ma-kiem/1672584/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.