ng nội bình tĩnh đồng ý.
Chẳng qua những người khác trong phủ lại không bình tĩnh được thế.
Chuyện này tựa như sấm sét nổ trên đất bằng, làm tất cả mọi người ngạc nhiên ngã ngửa ra, trừ ông bà nội, ai nấy đều nhìn ta bằng ánh mắt kinh dị.
So gia thế, dù lão quốc công không có thế mạnh trên triều đình như ông nội, nhưng cũng không kém là mấy, hơn nữa người ta dù sao có tước vị truyền đời, tổng hợp lại xem thì còn ưu tú hơn.
So gia tài, người mẹ Bình Ninh quận chúa của lão quốc công cơ hồ để lại một nửa tiền tài của Tương Dương hầu cho con trai, người cha của lão quốc công theo nghiệp buôn muối mười mấy năm, lão quốc công lại ra ngoài làm quan mười mấy năm, đấy là còn chưa kể tới của cải tích luỹ mấy đời của phủ quốc công.
Họ Thịnh dĩ nhiên cũng được coi là trú phù, nhưng đương nhiên thua kém. Con trai họ Thịnh tràn đầy, còn lão quốc công tổng cộng chỉ có hai con trai, ba cháu trai, dù phân chia thế nào thì đều giàu có.
So nhân phẩm, chú rể tròn mười sáu, là Tú tài, cha ruột là con trai thứ của lão quốc công, hiện giờ là quan to giữ chức tam phẩm, còn cha ta…
Khỏi cần so sánh nữa, công tử phủ quốc công cao quý như thế, chỉ có chị Năm, con gái dòng chính nhà bác Ba, hoặc chị Tư, con gái dòng chính của bác Hai mới miễn cưỡng xứng đôi, kể cả chị Ba là con thứ của bác Cả cũng còn xứng hơn ta.
Trong cơn hoảng hốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/that-u-that-u-phai-la-hong-phai-xanh-tham/1049684/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.