Dì Trần mở cửa ra.
Ở cửa chỉ có một người.
Mà người này, sáng nay tôi vừa gặp – Lý Hào Kiệt.
Thấy Lý Hào Kiệt, tôi ngây người.
Sao anh lại đến đây?
Lẽ nào vừa rồi Lý Trọng Mạnh gọi điện thoại cho anh? Không thể nào, điều này không hợp với lẽ thường.
Lúc này, mọi người trong phòng đều nhìn ra cửa, biểu cảm đều có chút ngoài ý muốn.
Chỉ có dì Trần, cực kì bình tĩnh.
Tôi còn không kịp nghĩ gì, Lý Trọng Mạnh đã mở lời: “Ngọn gió nào đưa tiểu Kiệt đến đây vậy?”
Ngữ khí của anh ta không khác mấy lúc bình thường.
Ánh mắt Tề Lam nhìn Lý Hào Kiệt bỗng sáng lên, nhưng rất nhanh, liền trở thành một tia không cam lòng.
Ánh mắt cô ta nhìn về phía tôi, trong mắt là sự ghen tỵ và hận.
Tôi nghĩ, đây là lần đầu tiên cô ta gặp Lý Hào Kiệt ngoài đời.
Về vẻ bề ngoài, Lý Hào Kiệt đẹp trai hơn Lý Trọng Mạnh.
Lại thêm anh còn trẻ, khí chất mạnh mẽ, chỉ là một thân áo đen đứng ở cửa, ánh mắt thâm thúy.
Tất cả những thứ này, sợ là bộ dáng giám đốc bá đạo mà độ tuổi của Tề Lam thích nhất.
Thế nhưng, anh và Lý Trọng Mạnh có khí chất và tính cách hoàn toàn khác nhau.
Tôi thấy được, hai tay trên đùi của Tề Lam, dần dần nắm thành quyền, ánh mắt nhìn tôi, tràn đầy hận ý.
Lý Hào Kiệt không để ý những thứ này, hai tay nhét trong túi, bình tĩnh nói: “Tôi cảm thấy tối nay có kịch hay, vì thế, đến xem xem, miễn cho người tôi yêu chịu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thay-chi-lay-chong/428259/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.