“Lý Hào Kiệt!”
Tôi cầm điện thoại, trong lòng vừa tức giận vừa phức tạp!
Gào ầm tên của anh lên mà chẳng khác nào đấm vào bông vậy, cả một bụng nghẹn đầy phẫn nộ mà không thể nào phát tiết ra được.
Tôi cầm điện thoại không cam lòng mà đi tới cạnh dì Trần hỏi thăm: “Vậy lúc anh ấy đi không nói gì sao? Ví dụ như lúc nào anh ấy trở về? Hoặc anh ấy đi đâu?”Mở APP MÊ TÌNH TRUYỆN đọc nhé!
Dì Trần nhìn tôi với vẻ mặt khó xử, đáp: “Những chuyện này tôi không thể hỏi giúp bà chủ được. Nhưng ông chủ đã dặn, bà chủ chỉ cần đợi ngài ấy trở về là được. Ngài ấy nhất định sẽ trở về mà.”
“Anh ấy nhất định sẽ trở về.”
Tôi tin anh ấy nhất định sẽ trở về.
Chỉ có điều tôi của hiện tại không biết anh ấy đã đi đâu, khi nào mới quay trở lại. Trong lòng tôi trống rỗng khó tả.
Thậm chí còn cảm thấy bất an.
Tôi nghĩ, Lý Hào Kiệt cũng là người, trước khi vào phòng phẫu thuật cũng sẽ thấy sợ hãi…
Đến lúc đó anh ấy chắc chắn sẽ cần có tôi thôi.
Tôi vô cùng hi vọng có thể được ở bên cạnh anh ấy.
Tôi thay giày rồi ngồi xuống sô pha, bắt đầu gửi tin nhắn cho Lý Hào Kiệt. “Lý Hào Kiệt, gửi cho em địa chỉ của anh được không? Em hứa sẽ không làm phiền anh mà. Em chỉ muốn tiếp thêm một chút sức mạnh cho anh, chỉ muốn được ở bên cạnh anh mà thôi.”
Tin nhắn gửi đi thành công. Sau đó tôi vẫn luôn dán mắt nhìn màn hình.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thay-chi-lay-chong/428544/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.