Biên giới Vân Nam, núi non liền nhau, bao quanh là nước, thỉnh thoảng có vài chú chim lướt qua.
Nhưng ai cũng không biết, dưới ngọn núi này, chỉ thấy sự bình thản vẫn đang che giấu tội ác. Có lẽ là vì núi sâu bao quanh nơi Vân Nam này, có rất nhiều tội phạm truy nã cùng đường bí lối, đều sẽ ẩn nấp trong ngọn núi này.
Đừng nói là truy bắt, ngay cả nhìn thấy bóng dáng bọn chúng, cũng rất khó khăn.
Mà hôm nay, vấn đề này đồng dạng để lại cho người của đại đội Liệp Ưng.
Lúc Tưởng Tĩnh Thành đến, người của phân đội một vừa trở về, trên mặt từng người đều vẽ thuốc màu, trên người dính đủ loại lá cây cỏ khô, giày vừa cởi, bên trong cũng có thể nuôi được cá.
Đội trưởng phân đội một đang báo cáo tình hình hôm nay.
Nào biết cửa được đẩy ra, mọi người cảnh giác nhìn sang, sau đó từng khuôn mặt sau khi nhìn rõ người vào thì vẻ mặt rất vui mừng.
Có người cười toét miệng sắp đến mang tai.
"Đội trưởng," một cậu bé ở gần cửa nhất, thật sự không lớn, nghe tiếng chính là giọng thiếu niên trong trẻo.
Tưởng Tĩnh Thành nhìn quanh một vòng trong phòng, đều là những gương mặt quen thuộc.
Nơi ban đầu bắt đầu giấc mơ của anh, sáu năm ở đó, anh nhìn hàng loạt người rời đi, cho đến cuối cùng, trở thành đồng đội nhìn anh rời đi.
"Thằng nhóc thối, gọi gì đấy, không sợ đội trưởng Vệ của cậu chỉnh cậu sao," Tưởng Tĩnh Thành đưa tay đấm vào ngực cậu nhóc.
Nói đến, đứa bé này cũng là người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-gioi-cua-toi-chi-co-anh-ay/161092/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.