Màng nhĩ tựa như đang nhảy thình thịch, loại cảm giác nhịp tim tăng nhanh một chút, khiến Nhan Hàm phải xoay đầu về một phía khác. Nhưng mặc dù cô quay đầu, vẫn không nén được bờ môi vểnh lên.
Anh nói anh đứng về phía cô.
Khóe miệng Nhan Hàm hơi mím lại, đợi khi cô cắn nhẹ cánh môi sắp không nhịn được ý cười, tiếng chuông di động đột nhiên vang lên.
Nhan Hàm cầm di động đưa tới trước mặt nhìn thoáng qua, tên ghi chú biểu hiện trên màn hình khiến bờ môi cô rũ xuống, rốt cuộc không còn dáng vẻ nhẫn nhịn ban nãy.
Cô dùng tay ra hiệu nhận điện thoại với Bùi Dĩ Hằng, đi sang bên cạnh bắt máy.
Khi Bùi Dĩ Hằng đứng tại chỗ chờ cô, anh thấy cô gái dán điện thoại bên tai, gục đầu nhìn xuống đất, mũi chân đá nhẹ bậc thềm ven đường.
Tuy rằng không nghe rõ lời cô nói, nhưng cô lúc thì nhíu mày, lúc thì vươn ngón tay không ngừng quấn tóc mai.
Rốt cuộc đợi khi cô cúp máy, cả người không hề vui vẻ như ban nãy, trông có chút ủ rũ.
Cô gục đầu, buồn bã ỉu xìu đi tới, thấp giọng nói: “Tôi phải về nhà một chuyến, hôm nay không thể nào cùng cậu đi về.”
“Trong nhà có việc sao?” Bùi Dĩ Hằng nhìn dáng vẻ ủ rũ của cô.
Nhan Hàm lắc đầu, nhưng toàn thân truyền ra một thông tin, tôi, không, muốn, quay, về.
Trong nhà phái xe tới đón cô, thế nên khi đợi được xe thì Bùi Dĩ Hằng đã đi từ lâu rồi.
Tài xế vừa nhìn thấy Nhan Hàm thì rất nhiệt tình, đích thân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-gioi-den-trang-sac-mau-cua-anh/1871763/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.