Cửa chính ngôi nhà đang khép hờ, phảng phất như chờ đợi bọn họ tiến vào, lại không nhìn rõ được tình hình bên trong.
Vừa vào đến sân, cảm giác nơi này tương đối an toàn, mọi người liền đều thả lỏng tinh thần, tức khắc cả người đều không còn lực.
Người đeo kính đen, Trương Siêu giống như một bãi bùn mềm, liền ngồi vật ở trên mặt đất: “A, tôi không chịu được nữa rồi!”
Những người khác cũng không chống đỡ được, tất cả đều ngồi ở trên mặt đất nghỉ ngơi.
Trình Minh cũng ngã xuống mặt đất, che ngực kịch liệt thở dốc.
Cổ đạo trưởng càng quá đà, trực tiếp giang rộng chân tay như chữ ‘大’ nằm xuống, một ngón tay cũng không muốn động. Ông vốn dĩ cũng đã ở tuổi lục tuần, thể lực đương nhiên không còn tốt như người trẻ tuổi, cảm giác phổi như muốn nổ tung.
Ngẫm lại những gì trải qua sáng hôm nay, cổ đạo trưởng vẫn còn sợ. Lúc đó, bọn họ căn bản vẫn còn ngủ trong nhà để xe. Ngày hôm qua, một đội ngũ năm người được phái đi sưu tầm vật tư, nhưng khi về, chỉ còn ba người. Loại tình huống này thường xuyên xảy ra nên bọn họ cũng không để ở trong lòng, tiếp tục ngủ.
Kết quả rạng sáng hôm nay, tầm năm giờ, mọi người còn đang ngủ say, cửa nhà để xe bị tiếng gõ vang lên đánh thức.
Quả nhiên là hai người hôm qua không về, họ nói là gặp phải tang thi nên phải trốn cả đêm, tới bây giờ mới dám trở về.
Người phụ trách kiểm tra cũng đang trong cơn buồn ngủ nên tùy tiện kiểm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-gioi-song-song-thinh-khieu-nga-son-dai-vuong/2451703/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.