Đầu tháng năm, tiết Đoan Ngọ.
Treo đinh ngải trên cửa, đeo dây trường mệnh, cái đào ấn, dùng quạt xương bồ, uống rượu ngải, ăn bánh, gia gia đoàn tụ.
Lâm Cẩn Dung sáng sớm đã dậy, được Đậu Nhi buộc dây trường mệnh nhiều màu trên tay, lại ở bên hông đeo dây xích nhỏ, túi hương. Thấy nha hoàn người người đều có bộ dạng này, không khỏi cười nói: “Được rồi, người người đều mang hai gói to đi giảng đạo lý, miễn cho thị phi tai ương từ mồm miệng a.”
Đậu Nhi cười chỉ Anh Đào: “Ta không dùng được, còn xem Anh Đào.”
Anh Đào vội nói: “Ta là người biết giảng đạo lý nhất. Này gói to cũng bất quá hợp với tình hình mà mang thôi.” Vừa nói, lại chỉ vào Song Phúc cùng Song Toàn: “Cười cái gì mà cười! Hai người các ngươi mới quan trọng hơn, thiếu phu nhân nói chính là các ngươi!”
Đậu Nhi liền nhéo nàng một phen: “Xem nha đầu này thật khéo miệng.”
Đang cười, ngoài mành có người nói: “Nô tỳ Thải Hồng thỉnh an thiếu phu nhân.”
Trong phòng tiếng cười của mọi người nhất thời ngừng lại, Đậu Nhi biểu tình trên mặt không có gì biến hóa, Anh Đào lại đen mặt, Song Phúc cùng Song Toàn là hai tiểu nha đầu thì theo khóe mắt nhìn lén Lâm Cẩn Dung.
Lâm Cẩn Dung trên mặt cũng không có chút gợn sóng, thật yên lặng nói: “Vào đi.”
Mành được vén lên, một nữ tử mười sáu mười bảy tuổi cúi đầu đi đến, trên người mặc một kiện áo ngắn sắc xanh lá cây, váy màu xanh nhạt, vấn hai búi nhỏ, chỉ mang trâm bạc và một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-hon/1557489/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.