Editor: minhngocvt20
“Ta……” Lục Giai Nhân ngơ ngác nhìn Phương Cẩn Chi, trong đầu là một mảnh mơ hồ. Giống như nàng nghe hiểu lời của Phương Cẩn Chi, lại giống như nghe không hiểu cái gì. Cuối cùng trong đầu vẫn không ngừng lặp lại một câu kia:
Ngươi sẽ không thật sự hi vọng bị hưu, để cho Thất muội thay thế chứ?
Bị hưu, để cho Thất muội thay thế.
Bị hưu, thay thế.
Cả người Lục Giai Nhân từ lòng bàn chân bắt đầu sinh ra cảm giác lạnh lẽo, loại lạnh lẽo này rất nhanh lan đến tứ chi, khiến cho cả người nàng giống như bị đẩy vào hầm băng.
Không!
Nàng sẽ không bị hưu! Hơn nữa nàng sẽ không bị người khác thay thế!
Phương Cẩn Chi thấy bộ dáng này của Lục Giai Nhân, cũng không muốn nhiều lời với nàng. Ngược lại nhìn về phía Tần Cẩm Phong, nói: “Thất muội nàng………”
“Tam tẩu không cần nhiều lời,” Tần Cẩm Phong cắt ngang lời của Phương Cẩn Chi, “Lúc đệ tới đây Thất muội đã được người bên cạnh Tam tẩu cứu lên mang đi.”
Phương Cẩn Chi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, gật đầu với Tần Cẩm Phong một cái.
“Đệ cáo từ trước.” Tần Cẩm Phong khẽ vuốt cằm đáp lễ, lại nhìn Lục Giai Nhân một cái, mới xoay người rời đi.
Lục Giai Nhân đứng tại chỗ sửng sốt một lát, mới chạy chậm đuổi theo Tần Cẩm Phong.
Phương Cẩn Chi nhìn bóng lưng của Tần Cẩm Phong và Lục Giai Nhân một trước một sau rời đi, trong lòng có một loại cảm giác không nỡ. Dù sao nàng cũng cảm thấy chuyện này sẽ không dễ dàng giải quyết như vậy, nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-khong/1521769/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.