Thương Phạt hăng say làm, Bạch Ngôn Lê hết sức phối hợp.
Đối với cả hai người, đêm nay là một đêm vô cùng tuyệt diệu....Nếu nhưng không có cuộc đối thoại sau đó thì càng mỹ mãn hơn.
"Phạt?" Sau khi hơi thở bình ổn được một chút, Bạch Ngôn Lê choang tay ôm lưng bạn lữ.
Ban nãy quá kịch liệt, y không khống chế nổi mà cào xước lưng Thương Phạt, "Phu quân?"
Thương phạt vẫn chưa rút ra.
Ban nãy khống chế không tốt nên hắn kết thúc hơi sớm, chưa thỏa mãn hoàn toàn, giờ phải dừng lại nghỉ ngơi một chút, "Hả?"
"Ta có chuyện muốn bàn với người." Bạch Ngôn Lê khẽ cử động ngón tay, bối rối xoa mấy vết xước trên lưng hắn.
"Cái gì?" Khuỷu tay phải chống xuống, Thương Phạt hơi nhích người ra, giọng điệu cũng hiền hòa hơn mọi ngày.
Bạch Ngôn Lê ngước lên nhìn hắn, "Trong phủ hiện tại có tám vị sở hữu sức chiến đấu mạnh," Không phải yêu quái nào cũng giỏi đánh nhau, "Bọn họ đều bị ràng buộc với bộ tộc của mình."
Yêu quái trên đại lục hầu như là thế, kẻ có sức mạnh xưng bá một phương sẽ trở thành chỗ dựa cho cả bộ tộc.
Ngoại trừ tán yêu hoặc những kẻ đã cắt đứt toàn bộ quan hệ với bộ tộc để bước vào yêu phủ, đa số họ sẽ sinh sống trong lãnh địa của mình.
Trừ những lúc bị triệu tập khi xảy ra chiến tranh, bọn họ ít khi liên hệ với yêu phủ.
Yêu quái vốn thích tự do, không muốn bị bất cứ ai quản thúc.
Bạch Ngôn Lê đương nhiên không nghĩ đến việc sắp xếp toàn bộ yêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-lu-khe-uoc-dai-yeu/1984508/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.