"Ngươi nói cái gì?" Sơn Phong cảm thấy con người này điên rồi.
Bạch Ngôn Lê đứng đó nhìn gã, trong ánh mắt lãnh đạm còn có vẻ miệt thị, "Chắc hẳn ngươi không tới Áo thành một mình."
Câu này là khẳng định chứ không phải câu hỏi.
Sau khi bắt giam Sơn Phong, Bạch Ngôn Lê tìm hiểu về yêu tộc mạnh nhất Bắc Hoang này.
Sơn Chuyên là tộc trưởng, chỉ có duy nhất một đệ đệ ruột là Sơn Phong, được hắn nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa.
Lần này gã đại diện đến đây, Sơn Chuyên đương nhiên không hy vọng gã làm được nên việc gì lớn lao, chủ yếu là để ra ngoài học hỏi thêm kiến thức, nhân tiện thể hiện lòng thành.
Vì hắn là tộc trưởng, không tiện đích thân đến, nhưng cũng phái một sứ giả có địa vị tương đương.
Bạch Ngôn Lê không tin một kẻ kiêu căng nông nổi như thế lại đi xa một mình.
Nói cách khác, bên cạnh gã nhất định còn có hộ vệ khác của tộc sơn cẩu nữa.
Cuộc thăm hỏi lần này chưa chắc đã diễn ra suôn sẻ, mà đám yêu tộc đều là loại ưa sĩ diện....!Tuy là có chút bất ngờ, nhưng kể cả không có chuyện bất ngờ này thì Bạch Ngôn Lê cũng không định để Bắc Hoang ngoài tầm kiểm soát.
"Ngươi quan tâm làm gì? Ta muốn gặp gia chủ các ngươi.
Có nghe không, ta muốn gặp gia chủ các ngươi!" Sơn Phong gầm rú.
"Xem phản ứng của ngươi." Bạch Ngôn Lê khẳng định phán đoán, "Thì chắc bọn họ đang ở trong thành rồi."
Nếu là Áo thành ngày trước thì bỏ chút thời gian tìm kiếm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-lu-khe-uoc-dai-yeu/1984517/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.