Ngoài trời sắc màu dần dần chuyển sang xám đen. Quản gia Kim nhìn Hoàng Thiên Vũ cũng ngồi ở đây cũng đã gần 3 tiếng, trong đầu không khỏi cảm phục một tiếng.
“ Thiên Vũ thiếu gia, cậu có cần ở lại ăn tối không? Để tôi kêu người đi chuẩn bị thêm thức ăn.” Quản gia cúi đầu nói một tiếng, đôi mắt già nua không tự chủ được nhìn chằm chằm biểu hiện trên mặt vị thiếu gia kia.
“ A! Cháu!” Hoàng Thiên Vũ ôm điện thoại nãy giờ cũng bắt đầu thấy mỏi, trong đầu lại suy nghĩ gì đó, nhìn vị quản gia kia hỏi: “ Nhi Nhi! Cậu ấy có xuống đây ăn không?”
“ Cô chủ có thói quen ăn trên phòng.”
“ A…” Hoàng Thiên Vũ à lên một tiếng, sắc mặt có thêm vài phần chán nản, sụ mặt ngồi trên ghế sofa.
“ Reng! Reng!”
Điện thoại của cậu ta đúng lúc này rất không thức thời mà vang lên mấy tiếng. Là Hà Vi Băng đang gọi đến.
“ Alo!”
“ Bây giờ sao?” Hoàng Thiên Vũ ngạc nhiên hỏi, đôi mắt khẽ nhìn về phía đồng hồ treo trên tường. Cũng đã gần 6 rưỡi rồi đi.
Quản gia Kim đứng bên cạnh không biết vị thiếu gia kia đang nói chuyện với ai, mà cơ hồ là ông cũng không cần quan tâm đến.
Hoàng Thiên Vũ lại có phần suy nghĩ một chút, sau đó liền lên tiếng: “ Được a!”
“ Bác quản gia, cháu về nhé!” Thiên Vũ tắt điện thoại, ngay sau đó liền quay sang nhìn ông quản gia bên cạnh tươi cười nói. Như rằng cái bộ dạng ủ rột mấy giây trước là của ai kia chứ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-smile/2089231/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.