Bác sĩ ra hiệu cho Dư mẹ đi kéo rèm cửa lại một chút.
Ánh sáng trong phòng do đó yếu đi.
Mọi người nín thở chờ đợi. Không ai dám lên tiếng quấy rầy.
Dư Huy cánh mi run rẩy, từ từ mở ra, chậm chạp không dám manh động.
Ánh sáng nhu hoà từ bên ngoài truyền vào khe mắt, Dư Huy vội nhắm lại, rồi lại từ từ hé ra, cứ như vậy ba bốn lần, anh đã có thể mở ra hơn nửa đôi mắt.
Hình ảnh từ ban đầu chỉ là trắng xoá, sau đó dần mờ mờ, mơ hồ hiện ra khung cảnh.
Dư Huy nhắm lại mắt, sau đó mở ra, hình ảnh trước mắt đã hoàn toàn rõ ràng.
Nước mắt không tự chủ chảy dài trên mặt anh.
Anh..
Anh đã nhìn thấy ánh sáng!!
Sơ Nhi.
Phản ứng đầu tiên của anh là muốn chia sẻ cùng Sơ Nhi.
Vì vậy, Dư Huy đưa mắt tìm kiếm, không nghĩ vừa ngẩng đầu liền thấy đối diện anh, lưng tựa vào cửa một cô gái đang đăm đăm nhìn mình.
Kia là..?
Diệu Vy?
Hạ Sơ Nhi đứng bên cạnh, nhìn thần sắc anh kích động liền biết thành công.
Rất xảo tiến lên một bước che khuất tầm mắt anh đặt trên người Diệu Vy, Hạ Sơ Nhi cúi người nhìn anh.
-"Dư Huy? anh nhìn thấy em không?"
Giọng nói quen thuộc thu hút trở lại sự chú ý của anh,
Dư Huy đưa mắt nhìn cô gái trước mặt, sau đó đưa tay ôm lấy cô vào lòng.
-"Anh.. anh thấy được em rồi" Dư Huy run rẩy ôm chặt Sơ Nhi hơn.
Hạ Diệu Vy nụ cười không giảm nhưng ánh mắt lại ảm đạm.
Dư Huy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-than-tieu-thu-kieu-ky/17443/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.