Đêm xuống, Lãnh Hàn Vũ lại đến bắt mạch cho Liễu Vận Ngưng.
Lý Nhĩ đứng một bên, cúi đầu, Lưu Dục đứng cạnh nàng nhưng không thèm nhìn nàng lấy một cái, chỉ chăm chú nhìn Liễu Vận Ngưng đang được Lãnh Hàn Vũ bắt mạch.
Bắt mạch cho Liễu Vận Ngưng xong, Lãnh Hàn Vũ thu hồi sợi chỉ đỏ, đưa tay sờ trán nàng, không khỏi chau mày nói: "Nương nương, tình trạng của người hiện tại không được tốt." Y thu tay lại, nói tiếp: "Bệnh tình không ổn định, tuy người đã khôi phục tinh thần, nhưng vẫn thường xuyên sốt nhẹ, mà càng nan giải hơn là thai nhi của người cũng không ổn định, không thể dùng quá nhiều dược liệu, không tốt cho người đâu."
"Ta biết." Liễu Vận Ngưng thấp giọng đáp.
—- Bản thân ta cũng là người học y, đương nhiên rất rõ ràng tình trạng của mình, những gì Lãnh Hàn Vũ nói ta cũng có nghĩ đến, chỉ là......
"Sư huynh, đừng bận tâm về ta, ngươi chỉ cần dốc hết toàn lực giữ lấy thai nhi là được rồi, ta......"
"Không được!" Lãnh Hàn Vũ dứt khoát ngắt lời nàng: "Đứng trên lập trường của một đại phu mà nói, ta hy vọng ngươi có thể cân nhắc việc đừng giữ lấy cái thai này, chứ không phải hy sinh mình để bảo vệ nó, đây là hành động thiếu lý trí."
Nàng cúi đầu, không biết lấy gì để phản bác.
—- Ta biết Lãnh Hàn Vũ làm tất cả là vì muốn tốt cho ta, nhưng ta chắc chắn phải phụ lòng y rồi, cái thai này, bất luận thế nào cũng phải bảo vệ cho bằng được, đây là bảo bối duy nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-than/1744341/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.