"Thôi Hạo Ngôn!"
Nhan Miểu gọi tên người trước mặt mình, nhưng y chỉ cố gắng nhếch miệng cười, khuôn mặt tuấn tú bỗng trở nên tái nhợt, đôi môi vốn đỏ hồng giờ không còn chút huyết sắc nào. Chỉ có hàng chân mày nhíu chặt mới bộc lộ được nỗi đau đớn của y lúc này.
Rõ ràng đã bị thương nặng như vậy, nhưng y vẫn cố an ủi nàng: "Ta không sao."
Giọng nói yếu ớt, có chút run rẩy.
Thôi Hạo Ngôn gục xuống trong lòng Nhan Miểu, tựa lên đôi vai gầy yếu của nàng.
Nhan Miểu muốn kiểm tra vết thương của y nhưng bị y đưa tay ngăn lại, y nắm chặt tay nàng, như thể đây là cơ hội cuối cùng để nắm lấy.
Nàng hoảng sợ đến mức bật khóc, cuống cuồng gọi tên y.
Cuộc hỗn loạn nhanh chóng được dẹp yên, kẻ bắn tên trốn thoát một cách nhanh chóng và kỳ lạ, còn những sát thủ bị bắt đều uống độc tự vẫn, không ai còn sống sót.
Mãi đến khi đại phu đến, Nhan Miểu mới nhận ra rằng mình đã theo bước các tỳ nữ vào trong phòng.
Vết thương của Thôi Hạo Ngôn nằm ở lưng khiên y không thể nằm dựa, chỉ có thể dùng sức để giữ cơ thể ổn định và rút tên ra.
Sau khi kiểm tra vết thương, đại phu mở lời: "Xin tiểu thư hãy rời bước, để lão phu chữa trị cho Nhị công tử."
Nhan Miểu lập tức muốn đứng lên, nhưng nàng vừa động đậy, người bên cạnh liền rên lên một tiếng, dường như đã động đến vết thương. Nhìn kỹ lại, nam nhân đang bất tỉnh không biết từ lúc nào lại nắm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-co-chap-dien-cuong-theo-duoi-vo/2930663/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.