Vải gấm hoa mịn màng ôm lấy thân hình thướt tha, mặc dù đã buông lỏng cổ áo, nhưng Nhan Miểu vẫn cảm thấy nóng bức vô cùng.
Đằng sau tấm rèm là một cảnh đẹp mê hồn, ngập tràn hương sắc.
Toàn thân Nhan Miểu vô lực, mềm nhũn như một hồ nước mùa xuân, đôi mắt ngập nước, mông lung và quyến rũ, hàng mi cong dài đen nhánh, thấm chút mồ hôi nhỏ lăn tăn, hai má ửng đỏ một cách khác thường.
Tiếng th* d*c khe khẽ vang lên sau tấm rèm, Nhan Miểu chỉ cảm thấy miệng khô khốc, làn da nóng bỏng. Ttrong cơn sốt như thiêu đốt, nàng tựa như một chú cá sắp cạn kiệt, tha thiết cần được dịu mát.
Mùi hương nhẹ nhàng quấn quít, Mộ Dung Hành đã hít vào khá nhiều, ngay khi mũi dao vừa chạm tới màn che giường, hắn chợt tỉnh táo, có người đã giăng bẫy hắn!
Không thể, nhất định không được.
Chỉ có điều thứ mê dược này vô cùng lợi hại, trong không gian ngập tràn hương ngọt nồng, mỗi hơi thở hắn lại hít vào nhiều hơn.
Nam nhân gắng gượng xoay người, bàn tay siết lấy chuôi dao, lưỡi dao sắc bén rạch ngang lòng bàn tay, ngay lập tức để lại một vệt máu đỏ rực.
Cơn đau rát nóng bỏng và mùi máu tanh khiến Mộ Dung Hành tỉnh táo phần nào.
Nhưng chừng đó là chưa đủ, hắn nhất thiết phải rời khỏi đây ngay lập tức.
Chân vừa chạm đất, từ phía sau truyền đến tiếng r*n r* nhỏ, dịu dàng như tiếng chim oanh hót, mềm mại không thể kháng cự.
Tiếng này... quen thuộc đến kỳ lạ.
Lưng Mộ Dung Hành đột nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-co-chap-dien-cuong-theo-duoi-vo/2930676/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.