Cái mềm nhũn này làm trong lòng hắn lập tức lại lộp bộp một cái, đầu óc lại vẫn đang không ngừng xoay chuyển chủ ý, những năm này Cao Ngọc Hành cũng chưa bao giờ biểu hiện ra hoài nghi đối với hắn, Trương Tòng thực không biết mình là lộ ra sơ hở ở đâu. Nhưng việc đã đến nước này, Trương Tòng cũng biết truy cứu vô dụng, đành phải ráng chống đỡ, không ngừng dập đầu kêu oan.
Trong phòng, đế vương đang phẫn nộ lại đột nhiên ném sổ con trên tay lên bàn, một tiếng phịch vang lên, giống như là tín hiệu nào đó, từ trong phòng đột nhiên đi ra một người dáng vẻ thị vệ.
Trương Tòng ngày đêm đi theo bên cạnh Hoàng Đế, cho tới bây giờ cũng không biết trong phòng Hoàng Đế còn cất giấu người. Lúc này cả người hắn run rẩy, sắc mặt tái nhợt, mắt thấy người tới ra tay độc ác đem tay chân hắn vặn vẹo, Trương Tòng đột nhiên dùng sức giãy dụa, cũng không dám lên tiếng cầu xin tha thứ. Thâm cung yên lặng, nếu hắn gây ra động tĩnh quá lớn, sẽ phải chịu tội lớn hơn.
Hắn đo tâm tư của Hoàng Đế, biết Hoàng Đế đã xác nhận là hắn, nếu hắn nói bậy bạ có thể tránh được nhất thời, nhưng Hoàng Thượng có thể đột nhiên làm khó dễ, trên tay hoặc nhiều hoặc ít cũng có một chút chứng cứ, nếu về sau chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực, lửa giận Hoàng Đế nghẹn thành núi lửa, đến lúc đó có lẽ sẽ c.h.ế.t thảm hại hơn.
Cao Ngọc Hành đột nhiên nháy mắt, người kia buông lỏng Trương Tòng. Cao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-cua-ta-duoc-phuc-tinh-troi-cao-chieu/2754165/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.