Thương Vô Lăng mơ hồ trở về phòng.
Thương Lưu thị vừa thấy Thương Vô Lăng trở về, lập tức đi đến bên người hắn điều tra tin tức, "Lão gia, Hàn lão gia kéo ngươi đi là có chuyện gì? Ngươi nhanh chút nói rõ cho ta".
Thương Vô Lăng bị Thương Lưu thị đẩy ngồi xuống, lúc này mới hồi phục lại tinh thần, cùng Thương Lưu thị nói, "Hàn đại ca gọi ta đi qua, hắn nói cùng với ta là bàn việc hôn nhân của hai nhà, hắn nói, Hàn gia đồng ý cửa hôn nhân này cùng với Thương gia, bảo chúng ta hai nhà tìm ngày lành tháng tốt tổ chức cửa hôn nhân này”.
"Ai nha, thật vậy chăng, lão gia, đây là thật vậy chăng?" Thương Lưu thị cao hứng hai tay tạo thành chữ thập, hô to nói, "Đa tạ Thương gia liệt tổ liệt tông phù hộ a."
Bái xong, Thương Lưu thị quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy nét âu sầu trong mắt Hàn lão, liền hỏi: "Đây là chuyện tốt, ngươi vì sao mất hứng?"
Thương Vô Lăng liếc mắt nhìn nàng một cái, lắc đầu giận dữ nói, "Hàn gia đem sự tình của nhà bọn họ đều nói rõ với ta, ngay cả việc gần đây nhất là chuyện nữ nhi của Hàn gia cùng Ngô gia từ hôn, Hàn đại ca cũng kể lại tường tận cho ta, tâm của ta có chút bất an, chuyện của Thần nhi ta xem thấy là nữ nhi của Hàn gia chưa cùng bọn họ nói qua, bọn họ căn bản cũng không biết về chuyện của Thần nhi".
"Vậy làm sao bây giờ?" Trên mặt cùng trong ánh mắt Lưu thị nét vui vẻ dần bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-dinh-menh-cua-tuong-cong-kho-khao/1702695/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.