Hàn Mạch Như nghe thấy thế, trong lòng khiếp sợ, nàng chậm rãi ngẩng đầu nhìn Thương Đông Thần đang đứng bên cạnh Lưu thị.
Thương Đông Thần cảm giác được Như Nhi muội muội đang nhìn mình, liền ngẩng đầu, ánh mắt sáng ngời không một chút tạm niệm bắt gặp ánh mắt Hàn Mạch Như, Thương Đông Thần trên mặt ngốc ngốc cười, buông tay Thương Lưu thị ra, cúi đầu đi đến trước mặt Hàn Mạch Như, lại giống như một tiểu nàng dâu đứng ở bên người nàng.
Ngoài phòng đột nhiên truyền đến tiếng Lục nhi kêu to, "Lão gia người đã đến rồi."
Hàn Thiên Liễu hai tay để ở sau lưng, nhìn thấy khuôn mặt đang mỉm cười một cách quỷ dị của Lục nhi, ánh mắt khôn khéo nhíu lại, cái mũi linh mẫn ngửi ra có chuyện không bình thường, đứng ở tại chỗ chờ Lục nhi chạy tới.
Hắn nghiêm túc nghiêm mặt hỏi, "Lục nhi, ngươi không ở trong viện bồi bên cạnh tiểu thư, như thế nào lại đi đến nơi này ?"
Lục nhi cúi đầu vụng trộm cắn cắn môi, cũng may bình thường đi theo tiểu thư đã luyện được chút bản lĩnh, đợi đến lúc Lục nhi ngẩng đầu lên, nàng một mặt ý cười trả lời, "Lão gia, tiểu thư mang theo Lục nhi đến cùng Thương phu nhân tán gẫu, tiểu thư chính là ở bên trong, Lục nhi đứng ở bên ngoài."
Hàn Thiên Liễu nghe xong những lời này của Lục nhi, ánh mắt hướng phía cửa phòng trước mặt liếc một cái, mày nhăn lại, vuốt ve râu ở dưới cằm, vẫy vẫy tay nói, "Được rồi, vậy ngươi liền đứng ở đấy đi."
Nói xong câu đó, Hàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-dinh-menh-cua-tuong-cong-kho-khao/1702703/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.