Nghe thấy Hàn Tư Ân lạnh nhạt hỏi ngược lại, Bạch Thư hơi có chút thất thần, sau đó y liền vùi đầu ở trong chăn, cố chấp lại có chút bướng bỉnh, tựa hồ như vậy liền có thể ngăn lại hết thảy lạnh nhạt của Hàn Tư Ân.
Hàn Tư Ân nhếch lên khóe miệng, lúc này âm thanh rầu rĩ của Bạch Thư truyền đến: "Ta biết chuyện không liên quan tới huynh, đây chỉ là tâm tư của ta. Nếu như huynh có người thích, bất kể là nữ tử, song hoặc là nam tử, ta cũng sẽ không bày tỏ tâm y với huynh, ta sẽ không quấy rầy cuộc sống của huynh. Thế nhưng, huynh không có."
Hai câu sau kia Bạch Thư nói rất nhẹ, giống như đang lẩm bẩm, lại giống như là đang nỉ non những lời thâm tình với một người không tim không phổi.
Sau một hồi Bạch Thư ngẩng mặt lên, từng chữ từng câu nói Hàn Tư Ân: "Ta chính là thích huynh, đối với ta mà nói đây chính là một chuyện vô cùng tốt, cho dù huynh không thích ta, cũng chẳng sao cả."
Hàn Tư Ân tránh né đôi mắt của Bạch Thư, hắn xoa xoa cái trán, bên tai là âm thanh dưới đáy lòng của Bạch Thư đang kêu gào, hắn tận lực để cho mình thoát khỏi tình cảm mãnh liệt kia, tận lực ôn hòa nói: "Ngươi bây giờ là nghĩ như vậy, thế nhưng khi có một ngày tình cảm của ngươi sẽ vượt qua giới hạn chịu đựng dưới đáy lòng ngươi, ngươi sẽ trở nên không vừa lòng, cõi đời này không có ai sẽ vẫn luôn thỏa mãn với một phần tình cảm được đáp lại.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-han-tu-an/2444383/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.