Hắn sai người chuẩn bị hành lý cho ta, rồi nói:
"Nàng chớ vội hoảng. Ta sẽ cùng nàng hồi phủ Tống một chuyến. Nếu bệnh tình Tống tướng quân thực sự nghiêm trọng, nàng cứ lưu lại vài ngày chăm sóc cũng không sao."
Ta dần bình tâm trở lại, ngẩng đầu nhìn hắn, khàn giọng nói một câu cảm tạ.
Hắn đáp lại:
"Nay đã là phu thê, nàng cần chi phải khách khí, xa lạ như thế?"
Nói rồi, liền xoay người bước ra ngoài, sai người chuẩn bị xe ngựa.
Ta lặng lẽ dõi theo bóng lưng hắn, trong lòng bỗng dấy lên một tia nghi hoặc.
Người này… thật khó đoán.
Về đến phủ Tống, ta lập tức đến thăm phụ thân.
Nhìn ông, quả thực bệnh tình không nhẹ thân thể gầy rộc đi thấy rõ, đôi má vốn hồng hào giờ đã lõm sâu.
Ta không kìm được mà mắt cay, lệ rưng.
Ông nhìn ta, giọng khàn khàn:
"Thời Chi, con ra ngoài trước đi. Ta muốn nói mấy lời với Thế tử."
Ta sửng sốt.
Phụ thân và hắn, có gì để nói riêng?
Ánh mắt phụ thân lại nhìn ta thêm lần nữa, ra hiệu không cần hỏi nhiều. Ta đành khẽ gật đầu, lui ra ngoài, tiện tay khép cửa lại.
Trong phòng, họ đối thoại thế nào ta không rõ.
Ta bèn tranh thủ dò hỏi quản gia tình hình bệnh của phụ thân.
Quản gia thở dài:
"Lão gia phát bệnh rất đột ngột, hai hôm trước còn đang nghị triều thì bỗng nhiên ngã quỵ, hôn mê suốt một ngày trời. Thánh thượng đã đích thân phái Thái y tới phủ xem bệnh, nhưng…"
Hắn lắc đầu, giọng đầy lo lắng:
"Cả đám Thái y xem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/the-tu-phi-nha-ta-co-hai-bo-mat/2669182/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.