Vô cùng xin lỗi cả nhà về sự chậm trễ T^T
Cả căn nhà chưa bật một ngọn đèn, Phòng Hiền còn chưa hết sợ. Cậu bọc mình trong tấm chăn trên sofa, thở hồng hộc giữa gian phòng trống trải.
Phòng Hiền xoa xoa ngực, tim đập nhanh đến đổ mồ hôi hột.
Bình tĩnh, phải bình tĩnh…
Phòng Hiền cố gắng bắt mình tỉnh táo lại. Mồ hôi trên người cũng khô dần. Cậu buông chăn, sờ sờ trán, muốn đi rửa mặt một chút.
Đi vào phòng tắm, bật bóng đèn sáng mờ, Phòng Hiền cúi đầu vặn vòi nước. Dòng nước lạnh lẽo từ đường ống chảy xuống tỏa ra mùi thuốc tiêu độc nồng nặc.
Phòng Hiền hít sâu một hơi, dùng cả hai tay vốc nước, nhắm mắt lại tạt lên mặt mình. Nước lạnh mau chóng giúp cậu bình tĩnh lại, cậu lặp lại động tác hết lần này đến lần khác.
Cho đến khi thứ mùi đó xuất hiện.
Đúng vậy, là thứ mùi đó, cái thứ mùi mang theo mùi gỉ sắt. Phòng Hiền khép hờ mắt, lau sạch mặt, bắt tầm nhìn của chính mình trở nên mơ hồ.
“A!”
Phòng Hiền nhìn thấy một hình ảnh khiến cho tiếng hét thảng thốt nghẹn tắc trong cổ họng.
Trong gương, khuôn mặt cậu dây đầy máu tươi.
Chỉ qua khoảnh khắc, Phòng Hiền cảm thấy cả người như bị rút sạch sức lực, không kịp hét lên, không thể nhúc nhích.
Cậu muốn mình tỉnh tại, ép mình tỉnh lại, song những gì nhìn thấy lại làm cậu chỉ cần chớp mắt cũng thấy kinh hoàng.
Phòng Hiền từ từ cúi đầu nhìn xuống hai tay.
… Đôi tay cậu… sạch sẽ!
Cậu ngẩng phắt đầu lên, khuôn mặt đầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thi-van-luc-thi-quy/2051090/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.