Sau khi từ biệt Viên Thông đại sư, Lôi Minh thúc ngựa không ngừng nghỉ, xuyên ngày đêm chạy thẳng đến nhà họ Đồng để tìm tung tích của Lôi Tư Nhiên.
Nào ngờ, khi đi ngang rừng trúc ở Thanh Lĩnh Phong, ngoại ô Mạnh huyện, hắn lại bất ngờ chạm mặt một kiếm khách áo trắng đang bộ hành.
Người này không ai khác, chính là Tuyết Nhai – kẻ đã bỏ mặc Lôi Tư Nhiên trong đại hội Thưởng Kiếm hôm trước, dứt khoát rời đi không chút do dự.
Oan gia ngõ hẹp, kẻ thù gặp lại, lửa hận lại bừng bừng.
Lôi Minh ngồi trên lưng ngựa cao lớn, siết chặt dây cương. Một tiếng hí dài xé toạc bầu không, khiến bầy chim trong rừng kinh hãi vỗ cánh bay tán loạn. Chiến mã phi nước đại rồi chậm rãi dừng lại.
Tuyết Nhai đi bộ, Lôi Minh cưỡi ngựa, mà Tuyết Nhai lại đi trước hắn. Rõ ràng hai người không đồng hành, nhưng có vẻ chung một mục tiêu.
Lẽ thường, đại hội Thưởng Kiếm vừa kết thúc, trên đường gặp lại Tuyết Nhai cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Nhưng điều lạ lùng là, lẽ ra hắn phải đi về hướng Tây, sao giờ lại đi thẳng xuống Nam?
Nhìn thấy Tuyết Nhai, nghĩ đến nỗi thống khổ của sư muội, cơn giận dữ trong lòng Lôi Minh không cách nào kiềm chế. Hắn hận không thể móc đôi mắt của Tuyết Nhai, để hắn cũng nếm trải cảm giác mất đi ánh sáng.
Hắn buông dây cương, bàn tay chậm rãi đặt lên chuôi kiếm. Thanh bảo kiếm bên hông lập tức ngân lên một tiếng trong trẻo, lưỡi kiếm rời vỏ.
Một cơn gió lạnh từ rừng trúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thiem-quang-nhat-kiem-vo-luong-quy-phi/2696723/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.