"Tư Nhiên tiểu thư, tại hạ có điều muốn thỉnh giáo, nhưng không biết có nên hỏi hay chăng?" Vô Song công tử nhẹ nhàng dò xét Tư Nhiên, từ trong ngực lấy ra một vật, chính là tấm Lệnh Vô Cực mà lúc trước rơi ra từ người nàng. Hắn nhìn lệnh bài, trầm ngâm hỏi.
"Công tử không cần khách sáo, có điều chi xin cứ nói thẳng," Tư Nhiên vốn đã xem Vô Song công tử là ân nhân, nên đối với hắn hết mực kính trọng, khẽ mỉm cười, dịu dàng đáp.
"Chao ôi! Suýt nữa thì quên, vật này nên hoàn trả cho chủ cũ mới phải!" Vô Song công tử giả vờ kinh ngạc, vừa nói vừa đặt Lệnh Vô Cực vào tay nàng.
Tư Nhiên dẫu đôi mắt không còn sáng tỏ, nhưng khi ngón tay lướt qua đường nét quen thuộc của lệnh bài, nàng liền nhận ra ngay. Trong khoảnh khắc, sắc mặt nàng chợt biến đổi, kinh ngạc thấp giọng hỏi:
"Vật này... vì sao lại ở trong tay công tử?"
"Tư Nhiên tiểu thư, xin chớ hiểu lầm. Lệnh bài này là nha hoàn phát hiện trong lúc thay y phục cho cô nương, sau đó giao lại cho tại hạ. Thấy đây là vật quý giá, tại hạ bèn tạm thời giữ hộ, chờ nàng tỉnh lại sẽ hoàn trả."
Nghe xong lời giải thích, Tư Nhiên chợt bừng tỉnh, tuy có phần ngượng ngùng nhưng vẫn khẽ gật đầu: "Thì ra là vậy, đa tạ công tử đã giữ hộ ta món này..."
Lòng nàng không khỏi thầm lo lắng. Liệu Vô Song công tử có nhận ra lệnh bài này chính là Lệnh Vô Cực hay không? Nếu không biết thì còn dễ nói, nhưng nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thiem-quang-nhat-kiem-vo-luong-quy-phi/2696722/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.