Mẫu thân của Lôi Tư Nhiên, Giang Mộng, những ngày qua vẫn cẩn thận lo liệu từng bữa ăn, giấc ngủ cho nàng, sợ rằng nàng vì đôi mắt bất tiện mà vấp ngã hay bị thương.
Ngày tháng lao lực không ngừng khiến dung nhan bà thêm phần tiều tụy, sắc diện héo hon.
Lôi Vô Cực nhìn thấy mà xót xa trong lòng, đã nhiều lần khuyên nhủ, mong bà về phòng nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng thân thể.
Lôi tư Nhiên cũng lo lắng cho sức khỏe của mẫu thân, hết lời khuyên nhủ, nói rằng bên mình đã có các nha hoàn chăm sóc, mong bà yên tâm.
Nhưng Giang Mộng vẫn chẳng thể hoàn toàn tin tưởng đám tiểu nha đầu, sợ họ sơ suất không chu toàn.
Ngoại trừ Ngọc Tuệ là người luôn hầu hạ bên cạnh, hiểu rõ thói quen và sở thích của Lôi Tư Nhiên, thì những kẻ khác đều vụng về, thiếu kiên nhẫn, chẳng thể gánh vác trọng trách.
Bởi vậy, ai nấy đều mang tâm sự nặng nề, chẳng biết nên làm thế nào cho phải.
Đúng lúc này, Lôi Minh bất ngờ trở về sơn trang.
Vừa hay tin, Lôi Vô Cực lập tức sai người thu dọn hành lý của phu nhân, chuyển hết về lại phòng vợ chồng bọn họ, dứt khoát không để bà tiếp tục hao tâm tổn trí nữa.
Đối với Lôi Tư Nhiên, so với sự chăm sóc chu toàn của mẫu thân, nàng lại càng thích ở bên cạnh Lôi Minh hơn.
Có đại sư huynh bầu bạn, cùng nàng trò chuyện, đùa vui, bao nhiêu muộn phiền đều tan biến hết thảy.
Giang Mộng cũng hiểu rõ, Lôi Minh là người tinh tế, dịu dàng, nhất định sẽ chăm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thiem-quang-nhat-kiem-vo-luong-quy-phi/2696780/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.