Ninh Dạ biết chuyện này không liên quan tới thời gian hay tu vi, đột phá cửa ải cuối này cần có ngộ tính. Nếu không ngộ được điểm then chốt thì có tốn bao nhiêu thời gian cũng chỉ là lãng phí.
Hắn xua ảo ảnh đầy trời, bước ra khỏi gian phòng, bay lên không trung.
Đứng trên cao nhìn xuống, dõi mắt khắp ngàn dặm, trong lòng Ninh Dạ hồi tưởng lại từng chuyện mà mình đã trải qua.
Từng sự kiện nối tiếp nhau xuất hiện trong tâm hải, mỗi chuyện y trải qua, mỗi cảm ngộ đều giúp y trưởng thành.
Liệu trong đó có thứ gì mình dùng được vào chuyện này không?
Đột nhiên, một hình ảnh xuất hiện trong lòng.
Đó là cảnh tượng lúc ở trong Tri Vi giới, y cảm thụ phong vân biến ảo trong tiểu thế giới, lĩnh ngộ lực lượng của tiểu thế giới, dẫn dắt tam tổ, một đòn phá thiên.
Cấn Tự Bí!
Phá khốn!
Tâm hải lại dậy sóng, nhưng lần này là nghĩ đến Trì Vãn Ngưng.
Sử dụng ngược hướng của Cấn Tự Bí, thi triển phong tỏa.
Phong tỏa?
Phong tỏa!
Âm thanh này vang vọng trong đầu Ninh Dạ.
Đột nhiên y tiện tay móc một cái, một sợi dây xích thô to đã xuất hiện trong tay.
Tỏa Long liên!
Thứ này do mảng vỡ Tàng Thiên ngục năm xưa biến thành, bị Hắc Bạch thần cung chế tạo thành Tỏa Long liên.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-co-dien/917334/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.