Từ Mạn Mạn tỉnh dậy, nguyên thần vẫn còn một mảnh hỗn độn. Một dòng nhiệt ấm áp nâng niu nàng, chìm nổi trong hư vô. Cảm giác này vừa quen thuộc, lại xa lạ, không thuộc về nàng, nhưng đồng thời lại hòa quyện vào nàng như một thể thống nhất. Nàng đưa mắt nhìn quanh, thân mình chìm trong bóng tối vô tận. Nhưng khi nàng đưa tay lên, một vầng sáng nhàn nhạt tỏa ra từ người, đủ để nàng nhìn thấy rõ ràng.
Lực lượng này... là linh lực của Lang Âm tiên tôn!
Từ Mạn Mạn bừng tỉnh, mọi nghi hoặc tan biến.
Hôm ở dược viên bị Lang Âm tiên tôn bóp cổ, nàng đã cố ý giữ lại một chút khôn vặt. Đoán trước sau này còn nhiều chuyện đắc tội Tiên tôn, nàng đã cẩn thận tìm kiếm một chiếc vòng cổ pháp khí ở Tử Trúc Các để đeo. Chiếc vòng cổ này khắc pháp trận phòng ngự, chỉ cần bị kích hoạt sẽ phóng ra điện lưu cực mạnh tấn công kẻ đến gần, dù là Lang Âm tiên tôn cũng khó tránh khỏi chịu thiệt.
Lúc đó, nàng giả vờ tấn công Lang Âm tiên tôn là để khiến hắn khinh địch. Việc cố ý chọc giận hắn là để dẫn dụ hắn tấn công cổ nàng. Chỉ cần hắn sơ ý dù chỉ một khắc, nàng có thể dùng kim chung trận cầm chân hắn trong năm nhịp thở.
Nhưng mục đích thực sự của nàng lại là Phù dung ấn bên gáy Lang Âm tiên tôn, nơi ẩn chứa nguyên thần và điểm yếu của hắn. Thấy Phù dung ấn chuyển sang màu tím đen, nàng đã nảy ra một suy đoán: có lẽ chỉ có tấn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-co-phong-luu-nhat-tieu-trung/2715612/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.