Diệp Thần cùng với Chu Bá Thông cùng nhau lập tức khởi hành bắt đầu đi đến Toàn Chân Giáo Trùng Dương Cung bên trong.
“Sư phụ ngươi tên gì vậy à?” Chu Bá Thông buồn chán liền nói.
“Ta tên Diệp Thần, hãy nhớ lấy. Nếu ngươi quên ta, ta sẽ liền phế nhà ngươi.” Diệp Thần buồn chán nói. Tên này thật biết cách làm phiền người khác từ nãy đến giờ cái này tên hắn đã hỏi ba lần đi.
“Ân, sư phụ ta đã sớm biết nhưng chẳng qua chỉ ngứa mồm nói.” Chu Bá Thông liền cười vui vẻ nói.
“Chu Bá Thông ta nói ngươi biết bên ngoài tuyệt đối không được nhắc lên tên của ta, cùng với ta là sư phụ ngươi để hai người chúng ta biết là đủ. Nếu có người thứ ba biết, ta đảm bảo cho ngươi đi ngủ cùng thái giám cũng được.” Diệp Thần nghĩ một chút liền nói. Hắn chính là ngại hắn ở tương lai phiền phức tìm đến cửa mà chán ghét được không.
“Sư phụ ngươi yên tâm, chuyện này sẽ không có người thứ ba biết. Miễn là người giữ đúng ta lời hứa dạy ta sư tử hống rồi chỉ ta cách đi thiếu lâm tự trộm kinh thư là được.” Chu Bá Thông liền há mồm nói.
“Ta đã nói không phải là trộm mà là mượn, ngươi dùng từ tế nhị chút.” Diệp Thần khinh thường nói.
“Ta thấy hai cái cũng không có gì khác biệt.” Chu Bá Thông liền lẩm bẩm nói.
“Ngươi nói cho ta biết chữ trộm và chữ mượn có ghi khác nhau sao?” Diệp Thần liền hỏi.
“Sư phụ đương nhiên là khác rồi. Ta cũng không phải mù chữ a.” Chu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-dao-he-thong/1361370/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.