Diệp Thần ăn uống no lê vỗ bụng liếm mép uống thuốc giải xong liền nhìn Lý Mạc Sầu vẫn đang ăn mình lương khô không khỏi nhíu mày lại, cái này cô gái thật thú vị a, cách ăn uống rất từ tốn khuê các à. Mỗi hành động đều như vậy đẹp đẽ a. Giang hồ quả nhiên là thứ tốt nhiều của ngon vật lạ đi à.
“Ngươi nhìn nữa có tin hay không ta liền chọc mù mắt ngươi.” Lý Mạc Sầu liền không khỏi mở miệng nói. Hắn nhìn như vậy khiến nàng ăn mất ngon đi a.
“Ngươi không nhìn ta sao biết ta nhìn ngươi.” Diệp Thần liền không sợ chết nói.
“Ngươi … hừ cái tiểu lưu manh, thật sự là không biết có ai có thể thích ngươi đi à. Nếu thực có thât khổ cho người đó phải chịu đựng ngươi.” Lý Mạc Sầu không khỏi mở miệng thở dài nói.
“Đúng nha, quả thực là rất khổ à. Vừa vặn trước mặt liền có một người.” Diệp Thần nhìn Lý Mạc Sầu trong khi tay lại chỉ ra phía sau nàng.
Lý Mạc Sầu lập tức quay người ra phia sau lập tức có chút tức giận nhìn Diệp Thần nói. “Ngươi là muốn chơi ta sao.”
“Ta không có chơi ngươi a, muốn ngươi cũng không cho ta chơi. Chẳng phải trước mặt ta liền có một nữ nhân sao liền là nàng đi.” Diệp Thần liền cười vui vẻ nói.
“Ngươi cố tình trêu trọc ta. Ta nói cho ngươi biết ta sẽ không bao giờ thích nhà ngươi, không bao giờ, với lại ta đã có người trong mộng ngươi tốt nhất vẫn là quên đi a.” Lý Mạc Sầu lập tức mở miệng nói.
“Người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-dao-he-thong/1361542/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.