“Cái này lưu manh vợ ngốc, ngươi làm cái gì vậy hả. Cẩm tinh con cẩu tại sao lại biết cắn ngươi a? Hay là có phải ta còn chưa ăn ngươi. Ngươi lại đã muốn… ăn ta đâu. Nếu vậy thì nhẹ một chút, người ta còn ngây thơ trong sáng lắm.” Diệp Thần làm một bộ đáng thương người bị hại nhìn Tuyết Linh a. Cái cô nàng này, cắn người còn có thể đừng như vậy mang vẻ manh khuôn mặt không. Làm như người có lỗi là hắn vậy.
Đại ca, ngươi xâm phạm con gái nhà người ta, còn tự cho mình không có lỗi. Ngươi có mở lớp dạy mặt dày không vậy. Cho ta đăng ký đi học với.
“Phi, ta cầm tinh con cẩu đó thì sao? Ngươi khinh thường loài cẩu sao. Ta liền cắn chết nhà ngươi. Dám đối với tỷ tỷ phi lễ. Còn dùng hình dạng của ta để ôm ta tỷ tỷ. Đã thế còn dám chèo lên ta giường, khiến ta mang thai. Cắn chết nhà ngươi.” Cái này Tuyết Linh lập tức tức giận manh manh nhìn Diệp Thần nói. Tất nhiên hàm răng đều không có nhả đâu.
“Hóa ra là Tuyết Linh nhà ta, đối với việc ta cùng vợ lớn cặp kè ân ái ghen a. Nếu như ngươi đã thiếu thốn tình cảm như vậy… để ta bồi ngươi hôm nay thế nào?” Diệp Thần liền ghé sát đến tai của nàng nói.
“Ta mới không có thiếu thốn tình cảm. Tỷ tỷ nói đúng, đàn ông toàn kẻ xấu xa.” Tuyết Linh lập tức buông ra Diệp Thần nói.
“Tỷ tỷ ngươi nói đúng đàn ông đều là kẻ xấu xa, nhưng ta thì khác, ta tốt bụng ngay cả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-dao-he-thong/1361723/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.