Đông Phương Bạch ánh mắt đều muốn mù một dạng nhìn Diệp Thần đang cùng với tú bà cạnh nhau ôm ấp, trong lòng nàng không khỏi ẩn ẩn hiện lên có chút tức giận. Vốn đối với nữ nhân trong thanh lâu không có bao nhiêu thành kiến, hiện tại trong nội tâm nàng liền vô cùng khinh bỉ. Có vẻ như nàng đã coi Diệp Thần là nàng người đàn ông của mình từ lúc nhận hắn là sư phụ.
“Sư phụ ngươi thật rất tốt chơi đùa.” Đông Phương Bạch nhìn Diệp Thần giận dữ nói.
“Ách, ta đương nhiên là thật tốt chơi đùa. Trời đều tối ngươi còn đến tìm ta làm cái gì?” Diệp Thần cảm thấy có chút lạ lùng. Rõ ràng lão tử chơi nữ nhân, ngươi ở đây giận cái gì? Cũng không phải là đè ngươi ra chơi.
“Chẳng lẽ không có việc không thể tới tìm ngươi. Nếu ta không tới, thật không biết sẽ có thêm bao nhiêu cái sư mẫu đâu.” Đông Phương Bạch nhìn Diệp Thần tràn đầy khinh bỉ nói. Quả nhiên đàn ông đều là loại động vật thân dưới, không có một cái nào tốt.
“Tiểu đệ đệ ngươi sao lại nói như vậy, nô gia làm sao dám trèo cao đâu. Nam nhân chơi bời là chuyện bình thường. Cũng đâu có gì là lạ. Ngươi cần gì phải ghen?” Tú bà õng ẹo mở miệng ra nói.
“Đúng, ngươi cần gì phải ghen tuông? Dù ta thật kiếm cho ngươi cái sư nương, cũng là việc của ta.” Diệp Thần cảm thấy tú bà nói rất đúng.
“Ngươi… ta… ta… ta làm sao sẽ ghen với tên thối như ngươi được.” Đông Phương Bạch nhìn Diệp Thần giận mà không thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-dao-he-thong/1362274/chuong-658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.