Đoàn người đi vào phòng tiệc có tên là Hòa Mi. Nghiên Ca và Lục Thiếu Nhiên vừa đi vào phòng đã thấy Lục Lăng
Nghiệp ngồi vững như nú3i Thái Sơn, bên cạnh là một đôi vợ chồng trung niên.
Nghiên Ca quan sát họ, mơ hồ đã đoán được thân phận của họ.
“Bố1 mẹ, ông nội tới rồi!”
Hoàng An Kỳ nhiệt tình tiếp đón giống như nữ chủ nhân chu đáo. Mọi người ngồi vây quanh chiếc bàn tiệ9c tròn.
Nghiên Ca và Lục Thiếu Nhiên ngồi bên cạnh Diệp Ngọc Linh, dựa theo vai vế thì họ nhỏ nhất trong nhà. “Lão Lục
à, ôn3g xem nhiều năm như vậy, tâm nguyện của hai chúng ta cuối cùng cũng thành hiện thực rồi.”
Hoàng Vĩnh Bang và Lục Văn Đức ngồ8i ở vị trí trang trọng nhất, vô cùng vui mừng nhìn Lục Lăng Nghiệp và
Hoàng An Kỳ ngồi bên nhau.
Đáy mắt họ tràn đầy ý cười.
Lục Văn Đức cũng gật đầu tiếp lời: “Còn không phải sao. Thằng Ba nhà tôi cuối cùng cũng nghĩ thông suốt rồi!
Cưới được người con gái tốt như An Kỳ thì phải hết lòng yêu thương con bé đó.”
“Bố, bố nói gì vậy kìa. Chú Ba từ trước đến giờ luôn chững chạc, vừa nhìn đã biết là một người đàn ông tốt, biết yêu
thương vợ.” Lê Uyển lên tiếng phụ họa, bố mẹ Hoàng An Kỳ ngồi bên cạnh cũng gật đầu cười: “Đúng vậy. An Kỳ
nhà chúng tôi có thể gả cho Tiểu Nghiệp cũng là may mắn của con bé.”
Không khí vui vẻ hòa thuận, thực sự xứng với cái tên, phòng tiệc Hòa Mi.
Nghiên Ca giống như người ngoài, ngồi đối diện Lục Lăng Nghiệp,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-duong-co-em/2127504/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.