Nói thật ra thì cưới vợ phải cưới người hiền, như vậy đẹp hay không cũng không quá quan trọng, ít nhất… ở trong mắt Dữu thị thì điều này không quá quan trọng, chỉ cần không lùn, không xấu, không mập không gầy quá, con dâu cân xứng khỏe mạnh có thể sinh con trai thì diện mạo tính cái rắm gì? Sau này Thạch gia gả con gái hoặc cưới vợ người khác còn dám bắt bẻ con cháu nhà họ diện mạo không tốt chắc? Cũng vì thế nên Thôi gia cô nương chỉ cần đủ thông minh, hiểu lý lẽ, nếu hiểu thêm chút văn thao võ lược, thơ từ ca phú thì quá tốt. Đừng quên người họ Thôi chỉ nguyên cái tên đã đủ danh giá, cần gì mặt mũi phải đẹp hay không. Đám cô nương hương dã cũng có nhiều người đẹp, một hai người đều xinh xắn đáng yêu nhưng có tác dụng gì?
Dữu thị đúng là nghĩ thế, nhưng cái này không có nghĩa là Thạch Mẫn cũng có ý tưởng tương tự.
Nam nhân Thạch gia… Nói thật ra thì có chút coi trọng nhan sắc. Dữu thị không xấu, rất đoan trang ung dung, Thạch Mãnh có mấy thông phòng thiếp thị cũng đều là người xinh đẹp. Nha hoàn trong viện của Thạch Khoát dù không phải chủ tử mà chỉ là kẻ vẩy nước quét nhà thì cũng có chút nhan sắc. Nam nhân Thạch gia không chìm đắm trong nữ sắc nhưng cũng không cự tuyệt, có cô nương đẹp có thể thu về cho mình thì tốt, không được cũng chẳng sao, cũng coi như an ổn. Nữ nhân duy nhất Thạch Mãnh kính trọng tin tưởng chỉ có vợ cả Dữu thị,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kieu-dong-vo-uyen/1859608/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.