“Cha? Đòi tiền?” Tô Liên Y kinh ngạc thốt lên, đúng là sợ gì gặp nấy.
Tô Bạch và Tô Liên Y là hai tỷ đệ, nét mặt khá giống nhau: da trắng, béo tròn, đôi mắt to tròn đen trắng rõ ràng, khóe miệng hơi cong lên. Tiếc là cả người toàn mỡ, lại thêm dáng vẻ lưu manh, nên hai tỷ đệ vốn có thể là trai xinh gái đẹp mà cuối cùng nhìn cứ như hai tên lưu manh mập ú.
Tô Bạch mang dáng vẻ lấc cấc, trên khuôn mặt đầy mỡ là nụ cười vừa xảo trá vừa đắc ý.
“Đúng rồi, cha mà không đi vòi tiền, thì nhà mình lấy đâu ra tiền chứ? Tỷ à, lần trước tỷ còn đòi mua phấn thơm của hiệu Tuyết Bách Đường trên trấn đấy thôi, cái thứ phấn vớ vẩn đó mà đắt muốn chết. Nếu không nhờ cha đi đòi tiền, chẳng lẽ trông mong vào thằng ngốc nhà tỷ cày ruộng kiếm tiền mua cho tỷ chắc?”
“……”
Tô Liên Y bỗng nhớ ra chuyện mình đã nghi ngờ từ tối qua lúc giặt quần áo, tại sao một người phụ nữ nhà quê lại có thể sắm nhiều quần áo đến thế? Hơn nửa sân phơi toàn quần áo của nàng ta đủ màu sặc sỡ, đếm không xuể. Bây giờ nàng đã hiểu ra rồi, thì ra đều là tiền cha nàng ta đi vòi được.
“Dậy mau lên! Cha đang đợi tỷ đấy!”
Quan hệ giữa hai tỷ muội xưa nay vẫn tốt, Tô Bạch cũng chẳng khách sáo, túm ngay cổ tay Tô Liên Y kéo xuống giường. Hành động này khiến nàng rất khó chịu, nàng ghét bị người khác động chạm vào người.
Liên Y bất ngờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-danh-y/2769081/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.