Lần này Tô Liên Y mắc bệnh có lẽ không phải ngẫu nhiên. Việc xuyên không từ hiện đại về cổ đại đã khiến nàng chịu một phen kinh hoảng, cộng thêm cả tháng trời tâm trí và thể xác đều mệt mỏi, cơn bạo bệnh này kéo tới dữ dội, mãi đến mười ngày sau mới xem như có chút chuyển biến tốt.
Trong mười ngày ấy, đương nhiên ngày nào Sơ Huỳnh cũng đến chăm sóc. Ngay cả Ngô thị cũng không còn ra đồng làm việc, dẫn theo Tiểu Cẩm đến chăm sóc bên giường. Mười ngày sau, Tô Liên Y cuối cùng có thể xuống giường, nhưng cũng bị bệnh làm kiệt sức không ít.
Hiện tại, thân thể nàng tuy có chút tiều tụy, nhưng vóc dáng đã trở nên thon thả và cao ráo hơn, chẳng còn ai gọi nàng là “mập mạp” nữa rồi.
Tô Liên Y cảm giác như được tái sinh, không khỏi nhiều lần thầm cảm thán sự phát triển vượt bậc của y học hiện đại. Một trận cảm nặng như vậy, nếu ở hiện đại, cùng lắm là vài mũi tiêm, vài chai dịch truyền là xong. Nhưng ở đây, lại có thể kéo dài tới mười ngày nửa tháng, thậm chí có thể vì cảm mạo, hoặc kiết lỵ mà chết. Thật sự quá đáng sợ.
Dưới sự năn nỉ mãi của nàng, Ngô thị cuối cùng cũng đồng ý không ở lì bên cạnh nàng nữa, quay về ruộng đồng làm việc. Còn Sơ Huỳnh thì dứt hẳn việc học, chuyên tâm ở bên cạnh nàng, khiến Tô Liên Y vô cùng cảm động. Nàng cũng không biết đây là lần thứ bao nhiêu mình xúc động ở thế giới này nữa.
Nhớ lại lúc còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-danh-y/2769125/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.