“Con có bàn với Văn Liên rồi, anh ấy cũng cảm thấy ý tưởng này không tồi, có điều bọn con còn chưa có dịp nói với mẹ thôi, mẹ cảm thấy chuyện này sao ạ?” Hứa Tần Nhã nói xong thì lập tức nhìn về phía bà nội Bạch, giống như đang sợ bà ấy phản đối vậy.
Bạch Ngữ Dung cũng đứng ở một bên nhìn, đôi tay đang nắm chặt lấy nhau đã bán đứng sự căng thẳng của cô ta.
Nhưng điều bất ngờ là bà nội Bạch lại gật đầu một cách thản nhiên: “Được thôi, mẹ không có ý kiến gì về chuyện này cả.”
Câu trả lời này làm Hứa Tần Nhã vui mừng quá đỗi: “Thế để con gọi điện thoại cho bà Trình ngay, chúng ta phải bàn thật kỹ về chuyện này mới được.”
“Ừ, việc này con và Văn Liên cứ tự coi mà làm đi.” Bà nội Bạch thờ ơ bảo, sau khi dừng lại một lát thì lại mở miệng: “Hiện giờ mẹ còn chưa xuất viện được, cứ để Tái Tái thay mặt mẹ đi, cũng nhân dip này giới thiệu Tái Tái với mọi người luôn, như thế này cũng xem như là song hỷ lâm môn nhỉ.”
Nụ cười trên mặt của Hứa Tần Nhã lập tức cứng đờ, bà ta nhìn bà nội Bạch, hỏi: “Mẹ, ý của mẹ là...?”
“Tái Tái đã về nhà họ Bạch được một thời gian rồi nhỉ?” Bà nội Bạch ngước mắt nhìn về phía Hứa Tần Nhã, thản nhiên nói: “Thế mà đến tận bây giờ cũng chưa có được một bữa tiệc ra trò, con nhìn thế mà coi được à? Giờ nhân dịp hai nhà Bạch - Trình đính hôn, chúng ta cũng nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-that-xuong-nui-roi/2788007/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.