Hứa Tần Nhã dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Mẹ nhớ hình như con có kể về con bé nhà họ Đồng đúng không? Mẹ thấy con với nó cũng thân nhau đấy, nếu giờ con đưa cái suất đó cho nó thì không chỉ nó mà cả nhà họ Đồng đều sẽ rất biết ơn con.”
Hơn nữa Hứa Tần Nhã nhớ hình như cô ta cũng có hơi nổi tiếng ở trên mạng.
Hứa Tần Nhã nghĩ tới điều đó thì càng cảm thấy ý kiến của mình là đúng, bà ta nghĩ tới Tô Tái Tái thì bĩu môi nói: “Cần gì phải lãng phí một suất cho nó cơ chứ.”
Bạch Ngữ Dung có thể nhận ra rõ sự chán ghét của Hứa Tần Nhã đối với Tô Tái Tái thông qua câu nói của bà ta, cô ta làm bộ ngoan ngoãn cúi đầu xuống, che giấu ánh mắt của mình. Một lúc sau thì cô ta ngẩng đầu lên nhìn Hứa Tần Nhã, làm ra vẻ lấy hết can đảm nói ra suy nghĩ của mình: “Thật ra thì con biết mình có một suất cùng đi học thì con đã định để cho Đồng Đồng rồi, nhưng mà con còn chưa kịp nói cho cha và mẹ thì bà nội đã…”
“Lúc đầu con cũng đã nghĩ như thế rồi à?”
“Dạ.” Bạch Ngữ Dung gật đầu, cô ta dừng lại một chút rồi lại nói tiếp: “Với lại con thấy nhà họ Đồng cũng là dân làm ăn, cũng có qua lại với ông ngoại và ba, con nghĩ... làm thế thì sẽ giúp cho bọn họ làm việc dễ dàng hơn.”
Bạch Ngữ Dung nói tới đây lại cúi đầu cười ngại ngùng nói nhỏ: “Hơn nữa con chưa từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-that-xuong-nui-roi/2788008/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.