Khúc Nhiên cười ngượng rồi kể có khả năng cả Miêu Đại Yên cùng với Vệ Cát có thể sẽ gặp chuyện tương tự Phương Hiểu Tuyết, mong được cô hỗ trợ.
“Cái này hả…” Tô Tái Tái ngân dài, hưng phấn ôm đống bánh bao lại gần, cười cười nhìn người phục vụ đang đánh giá mình với vẻ mặt sợ hãi.
Cô cầm bánh bao lên ăn trước, đống còn lại thì lén lút cho đám lệ quỷ ăn.
Dừng lại một chút, cô nói với Khúc Nhiên: “Em lấy tiền công đó. Cái này chị biết mà. Người của Huyền Học Viện làm việc bên ngoài đều nhận lì xì mà.”
Khúc Nhiên gật đầu: “Quy tắc này chị biết.”
“Cơ mà…” Khúc Nhiên nhắc tới đây thì ngượng ngùng gãi đầu nói: “Chị nghèo lắm. Không biết có được trả góp không nhỉ?”
Khúc Nhiên nói thế làm cho Tô Tái Tái hơi giật mình nhìn lại, sửng sốt một lát rồi cười thành tiếng.
Cô còn tưởng Khúc Nhiên tính đòi mình phí môi giới, hóa ra lại đề nghị được trả góp cơ à?
Khúc Nhiên thấy cô cười như thế thì cũng ngượng ngùng nở nụ cười.
Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên hóa ra là Miêu Đại Yên gọi tới.
Cô ấy tỏ vẻ “xin lỗi” với Tô Tái Tái rồi mới nhận điện thoại: “Cụ Đẹp.”
[Tiểu Nhiên, chị Hà đã kể em nghe chuyện của Phương Hiểu Tuyết chưa?]
Giọng của Miêu Đại Yên khàn khàn nghe có vẻ mỏi mệt, không giống như người được nghỉ ngơi đàng hoàng chút nào cả.
Khúc Nhiên sửng sốt, vội nói: “Anh chờ chút, em mở loa đã.” rồi bật loa ngoài để Tô Tái Tái nghe cùng với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-that-xuong-nui-roi/2789000/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.