Theo sau ông ấy là hai nhóm người của Hội Huyền học, trông có vẻ hơi hoành tráng.
“Ôi, tôi đã bảo các người đừng đi theo mà. Tôi chỉ ra ngoài đón người thôi.” Tiền Tam sầu não.
“Đạo trưởng, chúng ta phải bảo vệ sự an toàn của người.” Người của Hội Huyền học cung kính trả lời.
Tiền Tam nghe vậy, chẳng muốn nói thêm gì nữa. Ông ấy chỉ đành trợn mắt rồi thản nhiên xua tay.
“Tùy các người vậy.”
Khi Tiền Tam bước ra ngoài cũng là lúc Phụng Hồng Bác dẫn theo Bạch Ngữ Dung và Phụng Cảnh tiến vào cửa.
Người đứng xung quanh lập tức tiến lên chào hỏi Phụng Hồng Bác một cách nhiệt tình, từng tiếng “Chào ông ba Phụng”, “Chào cậu Cảnh” đua nhau vang lên làm Bạch Ngữ Dung đứng bên cạnh nghe mà thấy vinh quang thay.
Cô ta ôm lấy tay Phụng Hồng Bác, học theo dáng vẻ ngạo nghễ của ông ta, kiêu căng gật nhẹ đầu, mỉm cười chào hỏi mọi người.
Tái hiện vô cùng hoàn mỹ phong thái của một thiên kim cành vàng lá ngọc.
Nhà họ Bạch vốn cũng thuộc dạng giàu có, thế nên điệu bộ này của Bạch Ngữ Dung cũng xem như chuẩn mực, cộng thêm cô ta còn đang đứng bên cạnh Phụng Hồng Bác, dẫn tới có không ít người đoán già đoán non thân phận của cô ta.
“Ông ba Phụng à, cô gái này là…” Một ông cụ vừa cười tủm tỉm, vừa hướng mắt về phía Bạch Ngữ Dung, hỏi dò.
“Ồ, cô ấy là…”
Bạch Ngữ Dung đã bày sẵn tư thế, chỉ còn đợi Phụng Hồng Bác giới thiệu mình với mọi người nữa thôi, ai ngờ đâu mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-that-xuong-nui-roi/2795098/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.