“Tiểu sư thúc, mai thật sự phải gặp cây tơ hồng sao ạ?” Tô Hồng Bảo ôm lấy Phụng Cảnh, quay đầu nhìn Tô Tái Tái, nhỏ giọng nói.
“Tính toán thời gian… chắc là sẽ gặp.” Tô Tái Tái thầm tính thời gian ở trong lòng, gật đầu xác nhận.
Tô Hồng Bảo bán tính bán nghi: “Mai con sẽ dậy sớm để luyện kiếm ạ.”
“Con sợ cái gì, có sư thúc ở bên cạnh con cơ mà.” Tô Tái Tái vỗ ngực bảo đảm.
Tô Hồng Bảo nghe thấy thế, tính mở miệng chê bai, tự nhiên nghe thấy Tô Tái Tái “xùy” một tiếng, chỉ vào lùm cây rồi nhỏ giọng nói: “Qua đây.”
Tô Tái Tái vừa mới dứt lời thì Tô Hồng Bảo ngay lập tức quay đầu nhìn ra chỗ mà Tô Tái Tái chỉ, ấn nhẹ lên cái đầu Phụng Cảnh mới ló ra.
Ba người họ nửa đêm không ngủ được nên đi xem cây tơ hồng trong truyền thuyết.
Nghe nói dưới gốc cây tơ hồng có linh vật là Phục Thỏ.
Nó có vẻ ngoài giống như thỏ bình thường, chẳng qua là nhỏ xíu chỉ to bằng nắm tay trẻ con.
Nó hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, thành hình dưới ánh trăng đêm khuya, chỉ cần bất lấy nó ăn luôn thì có thể phi thăng thành tiên.
Tô Hồng Bảo ở trên núi lâu như thế rồi mà chưa từng gặp nó nên rất là tò mò.
Ba người họ ngừng thở nhìn chằm chằm vào gốc cây tơ hồng. Khi ánh trăng chiếu rọi xuống lùm cây, thì có nhúm sáng nhỏ xinh chậm rãi chui ra khỏi mặt đất như chồi non.
Chờ cho nhúm sáng kia lại ngoi lên thêm chút, to thêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-that-xuong-nui-roi/2795244/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.