10
Có một người lính đến hỏi xem có chuyện gì xảy ra.
Nhưng khi nhìn thấy Tống Địch, hắn ta liền lui lại.
Rõ ràng là hắn ta nhận ra Tống Địch.
Hắn xoa mặt: "Đây là chuyện nhà của bản quan, ngươi không cần quản, đi canh gác đi."
Người lính đó định quay đi nhưng ta đã ngăn hắn ta lại.
"Ta không phải người nhà của tướng quân, chuyện của chúng ta không tính là chuyện gia đình của tướng quân." Ta đưa giấy thông hành cho người lính đó: "Quan gia hãy xem, đây là giấy thông hành của ta."
Người lính đó tỏ vẻ "Tại sao các người lại làm khó ta?".
Hắn sao không biết quyết tâm của ta?
Chỉ là thử dò xét một chút mà thôi.
"Tống Địch, gần đây ngươi đã rất khó khăn trên triều đình rồi, có muốn khó khăn hơn nữa không?"
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Tống Địch vốn còn cúi đầu, đột nhiên ngẩng lên.
"Nàng... Nàng biết được từ khi nào?"
"Chàng và tam hoàng tử qua lại rất kín đáo nhưng đại hoàng tử vẫn có thể biết được, Tống Địch, chàng không đoán ra tại sao sao?"
Là ta làm đấy.
Người có thể tự do ra vào thư phòng của ngươi chỉ có ta.
Người nằm bên gối ngươi là ta.
Người hiểu ngươi nhất là ta...
Thực ra, giữa hai chúng ta, cũng không nói rõ được, ai tàn nhẫn hơn ai.
Nhưng chỉ là báo ứng thôi, báo ứng nhãn tiền.
"Ta tuyệt tình như vậy…" Ta cúi đầu, hỏi Tống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-kim-tuong-phu-va-nu-tuong-bien-quan-hoan-doi-than-xac-roi/329046/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.