Khách trong quán lặng yên, nghe tiếng vó ngựa mỗi lúc một xa dần, trong tâm trí mọi người còn âm hưởng giọng nói, còn đọng hình ảnh thanh tú của lục y thiếu nữ, mãi đến khi âm thanh tắt hẳn, bọn nam nhân tựa hồ vừa trở về từ một cơn mê hồn tan phách lạc, họ cùng nhau tán gẫu về tư dung tuyệt thế của nàng áo xanh.
Tiêu Phong lấy một mảnh vàng lá đưa cho chủ quán. Lão chưởng cự chứng kiến võ công Tiêu Phong lợi hại gấp bội A Tử, nên lắc đầu, nói:
- Không . . . Tôi không dám nhận!
Tiêu Phong nắm cánh tay ông, nhét mảnh vàng vào lòng bàn tay, rồi nói:
- Ta vô ý uống hết rượu Nữ Nhi Hồng của ông, đồng thời xá muội trước đây có làm đổ vỡ thiệt hại trong quán, nay ta thực tâm nhận lỗi với ông, bây nhiêu đây để bồi thường thiệt hại, ông xem đủ chưa?.
Thấy Tiêu Phong thành thực, thêm sắc hoàng kim lóng lánh của mảnh vàng lá trong tay, chủ quán vội gật đầu. nói:
- Dạ đủ ... đủ rồi.
Triệu Phi Yến đứng kế bên, nước mắt rưng rưng, ả nhìn Tiêu Phong, hỏi:
- Ông chẳng chịu cưới ta?
Chủ quán mau chóng kéo cô vào trong, bảo nhỏ:
- Đi vào bếp đi, đừng ở đây làm trò xấu trước người khác!
A Tử chỉ tay lên mũi mình, nói:
- Đúng là vô liêm sỉ! Có khi ngươi đi tè xong còn chưa tự mình lo được cho sạch ...
Tiêu Phong gắt nhỏ:
- A Tử!
Cô lè lưỡi, bỏ dở câu nói.
Tiêu Phong chắp tay tạ Triệu Phi Yến, nói:
- Triệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ma-hanh-khong/919733/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.