Lấy cây ngọc tiêu giắt ngang lưng ra cầm tay, Lâm Yên Bích nhún đôi chân, cô tung mình lên cao, nhẹ nhàng đáp xuống trước Hoàng Dung, thân pháp khinh công giống Liễu Như Lãng, dáng khoan thai như oanh bay yến lượn. Một tay đưa phía trước, tay kia hướng ngọc tiêu ra sau, cô nhìn Hoàng Dung, mỉm cười nói:
- Xin mời Quách phu nhân.
Khởi thủ thức đó cùng hình dạng với kiếm chiêu mở đầu của Liễu Như Lãng!
Hoàng Dung cười, nói:
- Lâm cô nương cùng Liễu công tử đúng một đôi người ngọc, không những dung mạo hoà hợp, sở học võ công xem chừng có cùng nguồn gốc, cùng lộ số! Lâm cô nương ở Bích Vân cung, chắc đã có gặp sư phụ của Liễu công tử? Hay đã từng nghe tên bà?
Lâm Yên Bích lắc đầu, đáp:
- Tiểu nữ chưa gặp, cũng chưa từng nghe tên. Ngày đó, trên tiểu đảo, ấy là lần đầu diện kiến Hà tiền bối. Quách phu nhân nếu nghi ngờ, sau này có thể kiểm chứng cùng Hà tiền bối, hai vị vốn thân quen!
Hoành Đả Cẩu bổng trước mặt. Hoàng Dung nói:
- Được! Mời cô nương xuất chiêu!
Lâm Yên Bích tả chưởng khua một vòng, điểm ngọc tiêu vào ngang mặt Hoàng Dung, miệng khẽ quát:
- Vãn bối xin đắc tội!.
Hoàng Dung sử quyết chữ "triền" trong Đả Cẩu bổng pháp, bà nhẹ nhàng quét gậy ra, khi nó chạm vào ống tiêu, dường có sức hút dính vào đấy. Ngọc tiêu điểm thẳng, quét ngang, đều không sao tránh khỏi bị gậy trúc xoắn vào như keo dính. Một trong những công phu xảo diệu đệ nhất thiên hạ, Đả Cẩu bổng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-ma-hanh-khong/919908/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.