Ngày hôm sau, biển cả nổi cơn bão dữ dội. Mưa trút xuống như thác, gió rít gào xé toạc không gian, tạo thành một bức màn nước mịt mù, che khuất tầm nhìn. Con thuyền nhỏ bé bị những đợt sóng khổng lồ nhấc bổng lên cao, rồi lại quăng mạnh xuống vực sâu. Mỗi người trên thuyền đều phải gồng mình bám chặt vào bất cứ thứ gì có thể, cố gắng giữ cho mình không bị cuốn trôi trong cơn cuồng nộ của biển cả.
Ba người Dung Khi đã mặc áo tơi từ sớm, họ trà trộn trên boong tàu, cùng với nhiều đệ tử Ly Hỏa Cung đang hoảng loạn quan sát tình hình.
Dưới cơn mưa lớn, Dung Khi và Cố Vân Hành trao đổi ánh mắt, Dung Khi nắm lấy bàn tay lạnh ngắt của Từ Lan Chi, dẫn bà từ từ tiến về phía mũi thuyền.
Trời âm u khiến mọi thứ trong tầm mắt đều phủ một lớp xám xịt, nhưng dù vậy, y vẫn mơ hồ nhận ra bóng đen cô độc ẩn hiện sau màn mưa như trút nước.
Từ Lan Chi hiển nhiên cũng phát hiện ra.
—— Bóng đen cô độc này chính là đích đến của chuyến đi này, hòn đảo hoang giữa biển khơi đã giam cầm Dung Khi và Cố Vân Hành suốt nửa năm.
Cũng là nơi Dung Khi tưởng rằng cả đời này sẽ không quay lại nữa.
Lúc này, Trâu Ngọc Xuyên xuất hiện trên boong tàu.
Lão ta rõ ràng cũng là lần đầu tiên trải qua cơn bão lớn như vậy, sau khi nhìn rõ tình hình, nhất thời cũng có chút sững sờ. Đúng lúc một con sóng ập đến, con thuyền rung lắc dữ dội, lão ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-nguyen-sach-thuong-linh/2874527/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.