-Hôm nay chúng ta có bạn mới ! Cô giáo hướng mắt ra ngoài cửa gật nhẹ đầu, xong quay lại nhìn xuống lớp. Sau đó, một cậu bạn bước vào, nụ cười má lúm yêu yêu hiện trên môi, đôi mắt đen lóng lánh sau cặp mắt kính đảo một vòng quanh lớp...
-Mình là Lại Bình Minh, rất vui được làm quen!
Nụ cười lúc trước trên môi cậu bạn vốn đã rạng rỡ, nay lại càng tươi hơn, đôi mắt cậu híp lại thành một đường kẻ, thật khiến người ta yêu quý ngay từ cái nhìn đầu tiên.
-Sau, các em làm quen với bạn ! Còn bây giờ Minh xuống bàn ở cuối lớp ngồi nhé, chỉ là tạm thời thôi, bởi lớp mình hết chỗ mất rồi !
Cô chủ nhiệm lớp nói xong thì nhanh chóng bước ra ngoài, nhường chỗ cho cô giáo của tiết đầu tiên. Bình Minh bước xuống chỗ ngồi của mình, đẩy cặp sang một bên, cậu khẽ cười với người bên cạnh,...và tiết học bắt đầu.
Giờ ra chơi, khá nhiều bạn vây quanh Minh hỏi thăm, chẳng ai biết cậu đã vui như thế nào khi có thể theo học ngôi trường mà mình hằng mơ ước, cũng chỉ vì đây là nơi mà anh cậu từng theo học nên cậu mới gắng hết sức để có thể theo học, dù phải chuyển ngang xương từ trường khác về đây và nhà cậu thì cũng cách đây thực xa, cũng chính cái lý do đó nên ba mẹ nhất quyết bắt cậu phải học ở trường gần nhà, nhưng mà mưa dầm thấm lâu, nghe cậu xin xỏ mãi, cuối cùng ba mẹ cũng mủi lòng đồng ý cho đứa con trai út đi học xa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-su-cua-gio/602833/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.