Edit+Beta:Tieumanulk
“Khụ khụ,Thanh Phong học trưởng không cần đâu? Ở học viện thiên tài ba năm,mỗi lần đụng phải anh đều là bản thiếu gia xui xẻo,không phải đều là thủ hạ bại tướng của anh sao?Anh không cần thiết thế. . . . . . Ack,được chút rồi phách lối sao? Nói không chừng hiện tại phong thủy luân chuyển,anh đã không phải là đối thủ của tôi ha ha.” Đông Phương Thước lấy kính mát xuống,mắt xếch loại yêu nghiệt sáng quắc như có thể ở nơi này gặp Thanh Phong Tuấn đại ca mà hắn sùng bái là một chuyện vô cùng vui vẻ.
Hắn là thái tử điện hạ tôn quý nước Viễn Đông,từ nhỏ rất ít bạn bè,sau lưng luôn có bảo vệ đi theo,hắn cảm thấy rất cô đơn.Trong những năm tháng bất cần đời,chuyện khiến hắn vui vẻ chính là gặp được Thanh Phong Tuấn ở học viện thiên tài cả hai cùng nhau tham gia khóa củng cố!
Thanh Phong Tuấn so với hắn lãnh khốc tà mị hơn,căn bản không đem thân phận tôn quý của hắn để ở trong mắt,hai người giao thủ mấy lần sau ngược lại thành bạn thân.
Nhưng . . . . . Trước kia Thanh Phong Tuấn đại ca không phải không gần nữ sắc sao? Ngay cả đại mỹ nhân Hàn Thiên Tuyết cũng không thể để hắn nhìn lâu một chút,hôm nay lại xảy ra chuyện gì đây a?
Xem ra hắn lần này tới thành phố này là đúng rồi,thú vị, thú vị!
Lại nói Đông Phương Thước đang âm thầm cao hứng,Thanh Phong Tuấn đã giơ một cú đá,cách ly rượu có chân bay đến!
“Ai ya! Thanh Phong học trưởng,anh làm thật sao? Anh đánh lén tôi? Chậc chậc thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/879318/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.