Edior: thu thảo
Tiền nương lập tức cười trả lời: "Tiểu thư, chuẩn bị đâu ra đấy rồi, chỉ chờ ngài sai bảo."
U Nhi nghe các nàng nói chuyện này mà thần sắc lại vô cùng quỷ dị, trong lòng không khỏi dựng lên một tia sợ hãi.
Lạc Vân Hi khẽ nhếch môi mỏng, nhàn nhạt nói: "Coi như là không có người ngoài, cũng không nên gọi ta là 'tiểu thư', họa từ miệng mà ra đó."
Tiền nương lập tức gật đầu tán thành, đổi giọng cực kỳ nhanh: "Phượng thiếu gia nói rất có lý."
"Ừm." Trong lòng Lạc Vân Hi cười lạnh, tiểu thư ư? Tiểu thư của nàng ta đã sớm chết rồi! Mà mình cũng sẽ không thật sự coi những kẻ từng bội phản nàng như người của mình!
Ánh mắt nàng chậm rãi dời về phía U Nhi, giọng nói lạnh hơn: "U Nhi, trước đây ta đối đãi với ngươi chưa đủ tốt sao? Vì sao ngươi muốn phản bội ta?"
Trên vách tường có để ánh đèn, anh sáng ảm đạm tỏa ra, chiếu ở lên người cô gái trên giá thập.
U Nhi ngẩng đầu lên, dữ tợn cười lớn vài tiếng, tóc dài xốc xếch thuận theo trán trượt xuống, lộ ra khuôn mặt trắng xanh đầy vết bẩn càng nhìn càng đáng sợ.
"Tại sao phải bội phản ngươi ư? Lạc Vân Hi, ngươi là tiện nhân tự đại ích kỷ!" Đôi mắt U Nhi đỏ ngầu đầy ác liệt: "Ngươi từ nhỏ đã khổ luyện võ công và y thuật, ra vẻ lấy lòng người xung quanh, giúp đỡ cô nhi viện, trên thực tế chính là lợi dụng các nàng bán mạng cho ngươi! Nhưng dựa vào cái gì mà ta cũng phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tai-cuong-phi-phe-vat-tam-tieu-thu/2288103/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.