Âm thanh huyên náo truyền đến từ trên một con đường khác.
Lạc Vân Hi ôm lấy Tề Sính Đình, lui vào trong rừng cây cúi đầu ngồi xổm xuống, ý bảo nàng không nên nói gì, Trung Sơn vương cũng yên lặng ngồi xổm bên người nàng.
Ánh sáng trước mắt Tề Sính Đình di chuyển toán loạn, vốn dĩ không thấy rõ người nào cứu nàng. Mà giờ khắc này, nàng vừa tỉnh táo lại đã bị tiếng bước chân phía ngoài làm chú ý.
"Tề tỷ tỷ, Tề tỷ tỷ......" Có giọng người tìm kiếm truyền tới, là giọng nói rất quen thuộc.
Khóe mắt Lạc Vân Hi hơi nhướn lên, không ngờ lại là Lạc Nguyệt Kỳ! Hơn nữa chỉ có một mình nàng, nàng thầm than nhẹ, nha đầu này nhất định là bị người ta ám hại.
Quả nhiên, Lạc Nguyệt Kỳ đang chạy đến bên hồ nhìn bốn phía không bóng người thì giọng nói của Tăng Thủy Lan vang lên ở phía xa, "Có ai không, người đâu!"
Nàng chạy đến cuối con đường khác ẩn núp, tận mắt thấy Lạc Nguyệt Kỳ bị nha hoàn chỉ đi vào, mới bắt đầu kêu la, không hề thấy được tình hình bên hồ.
"Sao vậy?"
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Thị vệ ở gần nhanh chóng vọt tới, sắc mặt Tăng Thủy Lan trắng bệch dẫn bọn họ chạy về hướng hồ, vừa chạy vừa nói: "Có người đẩy Tề tiểu thư vào trong hồ rồi! Mau bắt nàng lại!"
Lạc Vân Hi thầm kêu không tốt.
Lạc Nguyệt Kỳ nghe được câu này liền sợ tới mức muốn chạy trốn, sợ mình bị hiểu lầm. Nhưng mà, tình huống như thế sao có thể chạy đây? Nếu chạy thì chắc chắn tội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tai-cuong-phi-phe-vat-tam-tieu-thu/2288496/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.