- Cái gì? Ngươi… đã xử lý xong rồi?
Chi Ni Nhã không dám tin vào những gì mình vừa nghe thấy, những việc thế này, cho dù để một kẻ có đầu óc và thủ đoạn nhất của Thánh Đóa Lan Quốc đi xử lý, cũng chưa chắc có thể xử lý ổn thỏa, hơn nữa, cũng chẳng thấy hắn làm gì cả, sao có thể nói đã xử lý xong hết rồi chứ?
Khóe miệng Phó Thư Bảo nhếch lên nụ cười khổ, chuyện cắm một cái bút lông vào “chỗ đó” của Băng Oánh, cách xử lý đó có thể nói ra ngoài được sao?
- Cái tên này, chẳng lẽ ngươi không thể đem toàn bộ sự việc kể ra cho bọn ta nghe được sao?
Tính khí Độc Âm Nhi không được tốt như Chi Ni Nhã.
- Đi thôi
Phó Thư Bảo bỗng đứng dậy nói:
- Chúng ta đến Mạc gia hào trạch xem thế nào!
Chi Ni Nhã và Độc Âm Nhi đứng sững tại chỗ, rồi cùng đồng thanh hỏi:
- Cái gì? Đi đến Mạc gia hào trạch bây giờ sao?
Theo lý thì giờ phút này trong Mạc gia đang tràn ngập không khí não nề, những người ở đó chắc cũng tràn đầy căm phẫn muốn giết người rồi cũng nên, một kẻ vừa giết người xong lại chọn thời điểm này mà đến Mạc gia làm gì?
- Rốt cuộc thì các ngươi có đi không?
Chi Ni Nhã và Độc Âm Nhi liếc nhìn nhau một cái, rồi lại cùng đồng thanh nói:
- Đi!
Thế này chẳng phải xong rồi sao, đối phó với nữ nhân, phải dùng thủ đoạn này mới được.
Nhưng, đột nhiên quyết định đến Mạc gia hào trạch, Phó Thư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/thien-tai-doa-lac/107900/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.